Chuyện Nguyệt Tích Lương bị bắt cóc đã được hoàng thất Cảnh Lăng phong tỏa chặt chẽ, không để lộ ra một chút đầu mối nào.
Cho dù tin tức của Nguyệt Hạo Thần tinh thông đến đâu thì cũng phải qua một thời gian nữa mới biết được.
Hiên Viên Liệt nhét vào miệng Nguyệt Hạo Thần một quả nho đã được bóc vỏ cẩn thận, thuận miệng đáp.
- " Được thôi. "
Chỉ cần được ở bên cạnh Thần Thần, có bảo hắn lang bạt nơi chân trời góc bể nào cũng được.
Mặc dù Hiên Viên Liệt có nghi hoặc về bối phận của hai huynh muội nhà này, thế nhưng cũng không tiện hỏi nhiều.
Trên thế gian này làm gì có thể loại huynh nhỏ tuổi, muội lớn tuổi chứ? Đúng là ngược đời!
Nguyệt Hạo Thần gật đầu, lười biếng lật trang sách, như chợt nhớ đến cái gì lại nói.
- " Không biết vì sao hoàng đế Ám Dạ lại tra ra được tung tích của ta. Hắn muốn tổ chức yến tiệc đón gió tẩy trần cho ta, ngươi có muốn đi không? "
Tung tích của Nguyệt Hạo Thần trong mắt người khác rất bí ẩn, giống như thần long thấy đầu không thấy đuôi.
Trong tay nắm giữ mạch máu kinh tế, địa vị của Nguyệt Hạo Thần trong ngũ quốc còn cao hơn cả hắn tưởng tượng.
Dù sao, chỉ bằng một câu nói của hắn cũng có thể làm cho một quốc gia lâm vào tình trạng kiệt quệ. Cho nên ai ai cũng muốn lấy lòng Nguyệt Hạo Thần, không hề có ý nghĩ dám đắc tội.
Hoàng đế Ám Dạ chẳng phải ngoại lệ. Lần này Nguyệt Hạo Thần đến Ám Dạ, hắn mừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776687/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.