Nguyệt Kinh Thiên hăng say chửi rủa Bắc Mạc Lâm một tràng, sau đó mới hậm hực ngồi trở lại ghế, thở phì phò, nói tiếp.
- " Bắc Mạc Lâm mấy năm nay bí mật nuôi binh, bây giờ binh lính của hắn đang bao vây bên ngoài kinh thành, không cho phép bất cứ người nào ra khỏi thành cũng như đi vào. Chứng tỏ rằng hắn đã sớm có ý định tạo phản rồi. Bắc Mạc Trì đúng là nuôi ong tay áo. "
Nguyệt Tích Lương sa sầm mặt mày, suy nghĩ một lúc rồi hỏi.
- " Hổ Vệ Quân của phụ thân tổng cộng có bao nhiêu người? "
Hổ Vệ Quân là một quân đội tinh nhuệ thuộc quyền quản lý của Nguyệt vương phủ.
Trong tay Nguyệt Kinh Thiên nắm giữ gần một nửa binh quyền, mà Hổ Vệ Quân chính là gần một nửa binh quyền đó.
Nguyệt Kinh Thiên lặp tức thở dài một hơi, chán nản trả lời.
- " Hổ Vệ thực chất có hơn hai mươi vạn người, thế nhưng phần lớn đã ở ngoài biên quan trợ giúp Bắc Mạc Quân đánh Mạc Thanh. Hiện tại đang đóng quân ở kinh thành chỉ có vẻn vẹn ba vạn người. Ta đã nhẩm tính, ba vạn người của ta vẫn không thể địch lại được Bắc Mạc Lâm. Không biết hắn làm như thế nào, binh lính của hắn lại có tận hơn năm vạn, ta không có phần thắng. "
Năm vạn quân, dựa vào năng lực của một người, muốn tập hợp được là một việc rất khó.
Cho dù Bắc Mạc Lâm có âm thầm nuôi binh từ mười năm trước đi nữa, cũng không thể nào có nhiều như thế được.
Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776680/chuong-134.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.