Quán chủ vâng vâng dạ dạ liên hồi, trực tiếp sai người nâng Bắc Mạc Lâm vào căn phòng thượng hạng nhất.
Lúc Bắc Mạc Lâm được khiêng đi, Quán chủ có cố ý liếc qua khuôn mặt hắn. Nhất thời, khóe miệng gã giật giật liên hồi.
Đây chẳng phải là Đại vương gia sao? Mấy người này đến cả Đại vương gia cũng dám ra tay?
Nếu thật sự làm theo lời nàng, đến lúc Đại vương gia thoát ra, chẳng phải Tiểu Quan Quán này của gã sẽ bị đốt trụi sao?
Này......
Như nhận ra ý nghĩ của Quán chủ, Nguyệt Tích Lương phẩy phẩy tay, chắc như đinh đóng cột lên tiếng.
- " Ta đã tạm thời phong bế thị giác và thính giác của hắn trong vòng ba ngày, hắn sẽ không biết là ai đã làm ra chuyện này đâu, ngươi yên tâm. "
Lần này, nàng không cho Bắc Mạc Lâm uống xuân dược, bởi vì nàng muốn hắn thử cảm giác bị cưỡng bức là như thế nào.
Hắn phải thanh tỉnh mới có thể tận tình hưởng thụ sự phục vụ nàng chuẩn bị cho hắn chứ.
Hắc hắc, Bắc Mạc Lâm, cúc của ngươi xác định là phải bạo.
Nghe Nguyệt Tích Lương nói vậy, Quán chủ mới thoáng yên tâm phần nào, lặp tức xoay người đi chọn vài nam nhân phù hợp với yêu cầu.
Nguyệt Tích Lương ngáp một cái, mệt mỏi xoa xoa cổ, quay sang nói với Kình Hạo.
- " Ngươi ở đây trông chừng Bắc Mạc Lâm. Ba ngày sau, khi xong việc thì đưa hắn trở lại Đại vương phủ. "
Thực chất nàng muốn treo hắn trần truồng ở trên cổng thành hơn. Thế nhưng suy nghĩ về bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776679/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.