Nguyệt Tích Lương gây ra động tĩnh quá lớn, muốn mọi người không chú ý cũng không được, gián đoạn cả buổi đấu giá.
Cánh cửa ngăn cách nhã gian đã không còn nữa, Nguyệt Tích Lương liền nhìn thấy những người ngồi bên trong. Tổng cộng là ba người, ngoài Kiến Nhất và Bắc Mạc Quân ra thì còn có một nam tử nữa ngồi đối diện bọn hắn. Nam tử này ăn mặc một thân quý khí, chắc hẳn không phải là nhân vật tầm thường.
Bắc Mạc Quân và hắn còn duy trì tư thế tay cầm chén rượu, hiển nhiên đang có ý định cạn ly.
Bốn bạn nhỏ trợn trừng mắt nhìn nhau, mỗi người mang một tâm trạng khác biệt.
Nguyệt Tích Lương không có gì khác ngoài căm phẫn, giận dữ cùng ảo não. Quả nhiên là hắn!
Kiến Nhất kinh ngạc, nghi ngờ nhìn nàng, mày nhíu chặt. Ý? Sao hắn thấy nữ tử này quen quen, nhất là cái giọng điệu kia.....
Nam tử lạ mặt trên đầu hiện lên hàng tỷ dấu chấm hỏi, còn có chút không vui, chẳng biết chuyện gì đang diễn ra.
Bắc Mạc Quân thì sững người lại, trong tầm mắt chỉ còn có bóng hình của thiếu nữ kiều diễm kia. Hắn tưởng như mình đang nằm mơ, kinh hỉ có, xúc động có, băn khoăn có. Tất cả các cảm xúc lẫn lộn vào nhau làm cho hắn nói không ra lời.
Khuôn mặt khả ái của tiểu chút chít bảy năm trước cùng khuôn mặt thanh lệ nào đó từ từ hợp lại làm một.
Tay cầm chén rượu của Bắc Mạc Quân không kìm được run rẩy kịch liệt, rượu sóng sánh đổ ra ống tay áo hắn mà vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776646/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.