Bên trong Tiểu Quan quán, màn che lượn lờ, hương thơm của hoa tử đinh hương nhàn nhạt xông vào mũi. Khách nhân đã sớm ngồi chật kín lầu một, ai ai đều nghển cổ chờ mong nhìn vũ đài ở trước mặt, hôm nay, ở vị trí đó, hoa vương sẽ biểu diễn tài nghệ của bản thân. Dù cho không thể có được đêm đầu tiên của y thì được chiêm ngưỡng nhan sắc y cũng đã không tồi.
Lúc Nguyệt Tích Lương và Hàn Vũ đi vào, lầu một đã hết chỗ. Hai người đành phải bỏ thêm một khoản tiền nho nhỏ để bao nhã gian trên lầu hai, đương nhiên tiền là của Hàn Vũ.
Nhã gian cao cấp hơn nhiều lắm, giống như một căn phòng có đầy đủ tiện nghi, an tĩnh không bị ai quấy rầy, tầm nhìn bao quát hết toàn cảnh phía dưới.
Nguyệt Tích Lương nửa nằm ở trên nhuyễn tháp, nhón lấy một quả nho căng mọng bỏ vào miệng, từ từ thưởng thức. Nàng thầm nghĩ, có nên cho gọi mấy tiểu quan vào đây để chơi đùa một chút hay không?
Ài.... hay là thôi đi. Tấm thân trong sạch này vẫn phải để dành cho Tiểu Quân Quân yêu dấu.
Hàn Vũ liếc nhìn bộ dáng thong dong, ngựa quen đường cũ của nàng, không khỏi mở miệng hỏi.
- " Ngươi rất hay đến nơi này? "
Nguyệt Tích Lương chẳng hề giấu giếm, ăn ngay nói thật trả lời.
- " Bảy năm trước thì tới thường xuyên. Chỉ là.... sau đó có một khoảng thời gian khá bận rộn, không tới nữa. "
Khóe môi Hàn Vũ giật giật, bày ra vẻ mặt như mới biết được một điều gì đó kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776645/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.