Hắc Thạch thành này thuộc quyền sở hữu của Cảnh Lăng đế quốc, cũng là một trong những thành trì quan trọng nhất. Bởi lẽ, nếu Mạc Thanh muốn xâm chiếm Cảnh Lăng, chắc chắn phải phá tan cửa ải Hắc Thạch thành trước tiên. Hắc Thạch thành bị công phá thì các thành trì còn lại cũng khó mà được bảo toàn.
Nguyệt Tích Lương ngửa đầu nhìn tường thành hùng vĩ trước mặt, trong lòng không khỏi cảm khái. Phải nói vị trí nơi đây có đầy đủ thiên thời địa lợi, dễ thủ cũng dễ công.
Thảo nào Cảnh Lăng có thể chống chọi với Mạc Thanh lâu như vậy. Tòa thành trì này thật không dễ phá.
Như nhận ra suy nghĩ của nàng, người bên cạnh nhếch môi cười nhạt, tự cho là phong lưu phóng khoáng vuốt tóc, nói.
- " Hắc Thạch thành cũng không phải là vô địch như vậy. Nếu Bắc Mạc Quân bại trận, chỉ cần cho đại quân Mạc Thanh thêm thời gian, tòa thành này chắc chắn chỉ còn lại đống phế tích. "
Nguyệt Tích Lương cụt hứng cau mày, cực kỳ khó chịu ban cho y một đạo ánh mắt xem thường, giọng nói có phần tức giận.
- " Hàn Vũ, ngươi không nói cũng có ai bảo ngươi câm đâu! "
Đúng vậy, nam tử này chính là người mà lúc trước Nguyệt Tích Lương đã " vô tình " cứu trên đường đi. Hắn ta tên Hàn Vũ.
Hàn Vũ thập phần ủy khuất cắn môi, khuôn mặt yêu nghiệt nhăn thành một đoàn.
- " Ân nhân, người ta chỉ nói ra sự thật thôi mà.... "
Nguyệt Tích Lương hừ một tiếng trong lỗ mũi, không nhìn hắn.
Sự thật cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776644/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.