Bắc Mạc Quân thấy miệng nhỏ của nàng còn định tiếp tục gây họa thì nhanh chóng cầm một miếng điểm tâm nhét vào miệng nàng.
- " Ăn! "
- " Ưm... ưm... "
Nguyệt Tích Lương bất mãn trừng người bên cạnh, rất là không vui. Người này lại làm sao nha? Nàng đang giúp hắn ôm mỹ nam về đấy!
Ăn! Ăn! Ăn! Ăn cái đầu ngươi!
Lão nương cũng sắp bội thực đến nơi rồi!
Cực phẩm như Hiên Viên Dật không dễ gặp được đâu... Với cái tính khí ấy của ngươi, cho ngươi ế tới già đi! Ta đây không quản!
Hiên Viên Dật khẽ co rút khóe mắt, có thâm ý khác nhìn Bắc Mạc Quân: Hôn thê của ngươi thường ngày đều bất bình thường như vậy?
Mỗ vị vương gia nhướng mày: không sao, ta thích nàng khác người!
Hiên Viên Dật chớp chớp mắt đáp trả: ta cũng thích!
Bắc Mạc Quân sát khí ngùn ngụt: Tiểu tử! Muốn chết? Có dám ra ngoài luận bàn với bổn vương?
Tứ hoàng tử nào đó nhất quyết không sợ: luận bàn thì luận bàn, để xem ai sợ ai?
Hai kẻ dở hơi " âu yếm " trao đổi bằng ánh mắt với nhau một lúc rồi đồng thời đứng dậy đi ra ngoài. Tầm nhìn đụng nhau trong không trung lặp tức tóe ra tia lửa khả nghi.
Hừ!
Nguyệt Tích Lương nuốt vội miếng bánh xuống bụng, uống một ngụm trà, rất " có duyên " ợ một cái rõ to.
- " Uy! Các ngươi đi đâu vậy? "
Bắc Mạc Quân cùng Hiên Viên Dật thật hiếm khi đồng thanh.
- " Đi bồi dưỡng tình cảm! "
- " Đi bồi dưỡng tình cảm! "
Nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776591/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.