Hiên Viên Dật nhíu mày nhìn người đối diện, bàn tay ngược lại càng nắm chặt hơn.
Nam tử tuấn mỹ như thần này là ai? Tại sao có thể tự nhiên ôm nàng như vậy? Không biết rằng nam nữ thụ thụ bất thân hay sao?
Nguyệt Tích Lương ngu ngơ nghiêng đầu suy nghĩ, giọng nói này sao mà quen tai đến vậy?...
Ách?
- " Bắc Mạc Quân? "
Nàng quay ngoắt đầu ra sau nhìn hắn, bật thốt lên. Hắn đến đây từ lúc nào?
Còn nữa, lần đầu tiên nàng nhìn thấy dáng vẻ phong trần mệt mỏi này của tên mặt than nha! Chẳng lẽ hắn có chuyện gấp?
Vị hoàng tử Hiên Viên Dật này mặc dù đã đi rất nhiều nơi nhưng cũng chưa từng được gặp mặt vương gia Bắc Mạc Quân đại danh đỉnh đỉnh đây. Bất quá nhìn tướng mạo chắc chắn cũng không phải dạng hời hợt.
Xem quý khí tỏa ra trong hai tròng mắt hắn cũng đủ làm người khác cảm thấy tự ti.
Thế nhưng, con người Hiên Viên Dật hắn cũng không phải dạng sẽ cam chịu lép vế. Hắn nhã nhặn nặn ra một nụ cười chuẩn mực.
- " Vị này là?... "
Nghe Hiên Viên Dật hỏi, Bắc Mạc Quân chẳng thèm trả lời hắn mà chỉ nghiêng đầu nhìn Nguyệt Tích Lương. Hành động đơn giản nhưng với tư thế đang ôm nàng lại toát lên vẻ mờ ám.
Hơi thở Hiên Viên Dật trầm xuống. Hình như ánh mắt người này nhìn hắn không có mấy thiện ý thì phải.
Nguyệt Tích Lương thoát khỏi tình trạng bất ngờ với sự xuất hiện của Bắc Mạc Quân, vỗ trán nói.
- " Nga? Quên mất, để ta giới thiệu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hu-nu-vuong-phi-vuong-gia-nguoi-la-cong-hay-la-thu/1776590/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.