Sau khi Lục Cẩn Hiên rời khỏi biệt thự, Vân Mộng nghỉ ngơi thêm một lát rồi thay quần áo chuẩn bị về. Phòng ngủ rộng rãi thoáng mát, đêm qua nằm cũng thoải mái lắm, nhưng bảo cô ở một mình thì lại thấy không quen.
Vân Mộng vừa dọn đồ xong thì bên ngoài có tiếng cộc cộc, một giọng nữ uyển chuyển mềm mại vang lên:
“Cô Vân đã tỉnh rồi ạ? Lục tổng dặn tôi mang cơm đến cho cô.”
Lục Cẩn Hiên? Bề ngoài nhìn anh lạnh nhạt với người khác, nhưng nội tâm ấm áp nhỉ? Còn biết bồi bổ cho tiểu tình nhân đáng thương bị anh dày vò cả đêm này. Thấy người ta có lòng, cô quyết định ở lại dùng bữa rồi mới đi. Nhìn một mâm đồ ăn chất lượng và đầy ắp, cô có chút ngại ngùng, cái gì mà thịt bò xào rau, trứng chiên, canh nghêu, lại còn thêm một ly sữa ấm nữa, muốn cô dùng cả ngày để tiêu hóa chúng hay sao?
Cô cầm thìa lên, mặt mũi xám xịt quan sát mâm cơm:
“Cái này hơi nhiều so với lượng cơm thường ngày của tôi rồi.”
Người giúp việc mỉm cười:
“Cô Vân, Lục tổng dặn tôi phải chờ cô ăn hết những thứ này mới được đi làm việc khác. Cô đừng làm khó tôi nhé?”
“Ha ha…”
Vân Mộng cười gượng, ai làm khó ai chứ? Cô hết cách, bắt đầu dùng bữa, cũng may ăn xong không bị chướng bụng.
Mười lăm phút sau, Vân Mộng ra khỏi biệt thự của Lục Cẩn Hiên cùng với một đống lớn túi giấy đựng các loại quần áo và giày dép vừa được tặng hôm qua. Trên đường đi, cô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-tinh-nhan-sa-vao-vong-tay-cua-ac-ma/163232/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.