Edit: Shinbi
Lông mày của Mạc Lãnh Tiêu nhíu lại, anh hôn lên gò má của cô, dùng cách này để giản bớt khát vọng của bản thân: “Em sợ tôi không vui sao? Hả?”
“Anh yêu Tử Nhược như vậy, nhưng Tử Nhược lại muốn. . . . . . Kết hôn vớingười khác. . . . . . nhất định anh sẽ đau lòng. . . . . .” Nước mắt của Thanh Thần không ngừng rơi xuống, cô cảm thấy mình sắp bị hành hạ đếnchết.
Tâm giống như bị kim đâm, đôi mắt đen chăm chú nhìn khuônmặt khổ sở của cô, giữa hai lông mày của Mạc Lãnh Tiêu lưu lại nhàn nhạt đau thương.
Cô bé này tự nhiên lại ngốc như vậy. . . . . .
“Em...em nghĩ, sẽ nhìn thấy anh đau lòng.” Khẽ cắn vai anh, Thanh Thần lo lắngdi chuyển thân thể, trên trán đã sớm chảy đầy mồ hôi, giọng nói cũngcàng ngày càng gấp gáp: “Không muốn nhìn thấy. . . . . . Anh không vui. . . . . .”
“Tại sao?” Giọng nói của Mạc Lãnh Tiêu vững vàng dễnghe, nhưng chỉ có anh biết, giờ phút này trong lòng anh đã sớm khôngcách nào bình tĩnh.
“Bởi vì. . . . . . Em thương anh. . . . . . Hy vọng anh hạnh phúc. . . . . .”
Trên mặt Thanh Thần hiện lên vẻ thỏa mãn, hạnh phúc, đúng, mặc kệ sự khó chịu của cô, cô chỉ cần anh vui vẻ là đủ rồi.
Ai bảo cô lại yêu anh?
“Thương anh nhưng lại muốn rời đi?” Ôm cô thật chặt vào lòng, Mạc Lãnh Tiêukhông hiểu logic
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015944/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.