Edit: Mon Miêu
Lòng của Mạc Lãnh Tiêu hơi đau, con ngươi màu đen của anh tràn đầy thương tiếc.
Thanh Thần không dám nhìn, cô nhắm hai mắt lại, sợ hãi từ chối anh: “Lãnh,cầu xin anh, đừng như vậy, đừng chạm vào em. . . . . .”
Thân thểcủa cô nhanh chóng lui về phía sau, Thanh Thần chỉ muốn rời xa người màcô không nên gặp lại, cách xa người đàn ông khó chịu này một chút. . . . . .
Bởi vì hốt hoảng, Thanh Thần hoàn toàn không phát hiện độngtác của cô hơi quá, không cẩn thận kéo cái mền đang đắp trên người MạcLãnh Tiêu xuống.
Khi ánh mắt của cô nhìn xuống, thân thể của anhhoàn mỹ giống như một tác phẩm nghệ thuật, khiến cho cô sửng sốt. Khuônmặt của cô vốn đang tràn đầy đau đớn, trong nháy mắt đã biến thành màuđỏ ửng. . . . . .
Vai rộng, ngực rộng, eo hẹp, da màu đồng. . . . . . Ông trời. . . . . . Chuyện này, chuyện này. . . . . .
Sau khi cô say rượu, đầu cô vốn đang choáng váng, Mạc Lãnh Tiêu xuất hiệnkhiến cho cô vừa vui vừa sợ, bây giờ cô lại công khai nhìn thấy thân thể của anh như vậy, Thanh Thần giống như là bị sét đánh trúng, không biếtbản thân nên làm gì mới đúng.
Cô ngượng ngùng, ánh mắt lấy lòngnhìn người đàn ông trên giường, thân thể cô nghiêng về phía sau, MạcLãnh Tiêu tà mị cười, trong mắt anh lóe ra sự tự tin của một người đànông: “Cô bé, tất cả những gì mà hồi nãy em nhìn thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015947/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.