Edit: Mon Miêu
Sự thoải mái lan truyền từ trước ngực khiến Thanh Thần khẽ thở, cô hơi sợ hãi, nhưng chỉ có thể dựa vào anh: “Lãnh. . . . . .”
Cảm giác như thế khiến cho cô cảm thấy quen thuộc, trong lúc nhất thời,Thanh Thần không biết rõ được, thế nhưng cô cảm thấy, sự đụng chạm củangười đàn ông xa lạ này cực kỳ giống Mạc Lãnh Tiêu.
Hay là. . . . . . Cô thật sự rất say rồi.
Mạc Lãnh Tiêu buông cánh môi sưng đỏ của cô ra, đôi mắt tà mị nhìn vẻ mặtđang say mơ màng của cô, dáng vẻ của cô lười biếng giống như một con mèo nũng nịu với chủ nhân, khiến cho người ta không nhịn được muốn thươngyêu, ôm vào trong lòng.
Cánh môi đỏ bừng làm nổi bật làn da như tuyết, giống như quả anh đào xinh tươi ướt át, khiến cho người khác phải phạm tội.
Mặc dù tinh thần của cô còn chưa tỉnh táo, nhưng tầm mắt vô cùng nóng bỏngcủa người phía trước khiến Thanh Thần cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, thân thể cô tựa vào trong ngực Mạc Lãnh Tiêu cũng không yên tâm mà giãy dụa.
“Đừng nhìn em, rất nóng.” Cô bĩu môi, không hài lòng với tình huống bây giờ,đầu óc cô choáng váng, cô cảm giác hơi khô nóng, hơi luống cuống buồnbực.
Thân Thể cô giãy dụa đã cọ sát lồng ngực rắn chắc của MạcLãnh Tiêu, sự vô ý cọ xát đơn giản này càng thêm kích thích giác quancủa người đàn ông, anh cúi đầu, khẽ cắn xương quai xanh của cô.
Đôi mắt tà mị của anh nhìn khuôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-phuc-hac-co-be-chi-cho-yeu-toi/3015942/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.