Tô Thu Vũ vất vả bay một chuyến, lần này Từ Tuấn cũng bám theo cô, nếu không phải bị mẹ bắt ép, anh cũng không đến đây.
Vừa ra khỏi sân bay đã có nhân viên đến đón cô cùng Từ Tuấn. Đây là thành phố F, các rất ra thành phố A.
Tô Thu Vũ đến biệt thự cũ Tiêu gia, nơi này so với lúc cô thấy trong dòng thời gian có sự khác biệt lớn. Cô nhớ còn có một vườn hoa lớn, nhưng vườn hoa đã bị dọn sạch rồi, không còn cây trồng. Lúc tu sửa cô có nói với Từ Tuấn chỉ bảo bọn họ dọn sạch vườn hoa, sau này cô sẽ tự mình đến xem.
Bây giờ cô có cơ hội rồi.
Trong những ngày ở lại đây, Tô Thu Vũ tự dùng tiền của mình thuê người đến trồng hoa. Hơn nữa là theo trí nhớ của cô, muốn dựng lại vườn hoa đẹp đẽ mà mẹ cô thích từ 25 năm trước. Vườn không nhỏ, hơn nữa cây cảnh và hoa cũng không rẻ, vì vậy số tiền cô tích góp vài tháng qua, mãi cũng vừa đủ để phục dựng lại, nếu thiếu chỉ đành mặt dày chút, mượn Từ Tuấn.
Hóa ra đây là lí do cô điên cuồng kiếm tiền. Kết quả lại bị Trần Uy Bằng hiểu nhầm đem ra sỉ nhục lúc ở trên giường.
Ngày đó cô ngồi bên cửa kính lớn, nhìn ra vườn hoa đang được nhân viên chăm sóc. Bây giờ cô một mình là chủ của một căn biệt thự lớn, có thêm giúp việc. Vừa thoải mái cũng vừa căng thẳng một chút. Nhưng so với ở bên Trần Uy Bằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-thieu-gia-ma-ca-rong/2939442/chuong-84.html