Lam Lam không biết mình đã đi về phòng bằng cách nào. Vào phòng rồi cô mới thở phào nhẹ nhàng. Không khí trong căn phòng này thật thoải mái khác xa với căn phòng ảm đạm của người đàn ông đó.
Cô nhớ lại hình ảnh gương mặt hóng hách của anh,khi đòi cắt giảm tiền thưởng của cô thì cơn giận dữ bắt đầu trỗi dậy lên.
Gương mặt đỏ ửng,nghiến răng nghiến lợi phun ra một tràn chửi anh tới tấp.
"Đồ giang thương ác ma, đồ khốn kiếp độc ác...... Lục Diệp Bằng,tại sao anh không đi chết đi? Lúc nãy còn nói không để chuyện riêng xen vào công việc, bây giờ sao.... Anh cũng lấy công việc bóc lột sức lao động của tôi.Ỷ là sếp muốn ức hiếp tôi sao..... Lục Diệp Bằng đáng chết.... Anh đi chết đi!"
Lam Lam nói xong liền hét thật lớn, quăng ra hết cục tức trong lòng mình từ nãy giờ.
Sau khi hét xong cô mới cảm thấy dễ chịu đỡ hơn chút.
"Reng"
Điện thoại bàn bất ngờ vang lên.
Gương mặt Lam Lam hầm hầm bước tới.
"Alo.... "Giọng điệu vẫn còn tức giận.
Bên đầu giây bên kia, lại truyền đến một giọng nói trầm ổn.
" Điên đủ chưa!"
Lam Lam sững người.
"Em dám trù ẻo chồng của em như vậy sao?Không sợ sẽ bị báo ứng hả? Anh có chết cũng phải lôi em theo đó, bà xã!"
Là Lục Diệp Bằng, không biết anh đã làm gì mà biết cô đang chửi anh. Lục Diệp Bằng nói xong câu cuối cùng thì không cho cô nói gì đã vội vàng cúp máy.
Lam
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552824/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.