Lam Lam vừa ăn được mấy đũa liền nghe một tiếng động lớn. Cô ngước mắt lên thì đã thấy Lục Diệp Bằng gương mặt hậm hực không thèm gõ cửa tự tiện xông vào đây. 
" Anh..... " 
Lục Diệp Bằng đi tới, đưa tay lấy ly mì trên tay của cô, anh tiến lại thùng rác thẳng tay quăng xuống. 
"Này.... Anh! " Lam Lam bật dậy, liền chạy đến. Nhưng chiếc ly mì của cô đã không một lời từ biệt,rơi xuống thùng rác. 
Lam Lam tức giận trợn mắt lên nhìn anh. 
"Anh đang làm gì vậy, anh có biết đó là bữa tối của tôi không? " 
"Bữa tối của em là ăn những thứ này sao? " Lục Diệp Bằng bực bội thu mắt lại nhìn cô. 
"Thì sao? " 
Lục Diệp Bằng lạnh lùng, nắm lấy tay cô kéo đi, khẽ nói. 
"Đi theo anh". 
Lam Lam chưa lấy lại bình tĩnh thì đã thấy anh kéo cô tới văn phòng của anh. 
Lục Diệp Bằng dẫn cô đến chiếc sofa ép cô ngồi xuống, anh thì ngồi bên cạnh cô. 
" Anh làm gì vậy? "Lam Lam định đứng lên, Lục Diệp Bằng thì lại kéo cô xuống. 
Lục Diệp Bằng giam cầm cô vào trong lòng, hơi ấm bắt đầu lang tỏa trong khung cảnh tối om, khẽ nói. 
" Em thường ăn những món như vậy sao?"Giọng điệu anh trở nên dịu dàng. Không còn lạnh lùng như lúc sáng nữa. 
Lam Lam không cảm nhận lời nói của anh đã thay đổi, vì trong lòng cô vẫn còn để bụng chuyện lúc sáng, cô lạnh nhạt đáp. 
"Rất thường xuyên ăn". 
Lục 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552822/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.