Trái tim Lục Diệp Bằng đau nhói. Anh không thể nào ngờ trong lòng cô lại chất chứa nhiều suy nghĩ tiêu cực đến như thế. Ánh mắt dấy lên sự đau đớn vô tận. Anh kéo cô lên ôm chặt vào lòng, lắc đầu nói. 
"Không phải như em nghĩ đâu, anh chưa bao giờ nghĩ đến sẽ làm tổn thương em". 
" Anh có đó, anh đã làm cho trái tim tôi đau rất nhiều, anh có biết không?"Lam Lam nghẹn ngào đưa tay lên đánh anh. 
"Anh biết rồi, anh xin lỗi em!" Lục Diệp Bằng yêu thương trân trọng người con gái trong lòng. 
Lục Diệp Bằng cúi xuống hôn lên những giọt nước mắt của cô. Cơ thể nóng bỏng dính sát vào thân hình quyến rũ của cô. Người anh em của anh liên tục to lớn, cọ vào giữa hai chân cô cho đến khi một nơi nào nó từ trong cơ thể mẫn cảm dần trở nên ẩm ướt. 
Nụ hôn của anh dần dần đi xuống, từ cổ cho đến chiếc quai xanh anh đều để lại những vết hôn đỏ bầm lên trên người của cô. 
Khi đi xuống hai ngọn đồi đầy đặn của cô, anh lập tức luồn tay ra sau tháo nhanh chiếc áo ngực màu da người và cả chiếc quần lót đồng bộ màu cũng được anh trút bỏ. Bây giờ cả hai không còn một bất cứ thứ gì ràng buộc, anh lại tiếp tục cúi xuống. 
Hai đỉnh hồng đã dựng đứng đang chờ anh tới hái. Lục Diệp Bằng há miệng ngậm cắn một bên,còn bên kia anh lại đưa tay lên nắm chặt. 
Lam Lam cắn môi, nắm chặt ga giường nghiên đầu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552820/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.