Lam Lam dẫn Tiểu Sơ cùng với hai đứa trẻ đi tới một nhà hàng gần đó ăn uống. Nhà hàng sạch sẽ,vì là chưa đến buổi trưa nên khung cảnh nơi đây vẫn còn rất yên tịnh. 
Cô chọn một chỗ gần cửa sổ cho không khí mát mẻ một chút. Trên bàn kêu khá nhiều món nhưng đặc biệt là có rất nhiều loại bánh ga tô được đặt đến trước mặt hai cô bé. 
Nhìn thấy An Nhiên ăn, trên mặt đều dính đầy bánh kem, Lam Lam ngượng cười lấy khăn giấy lên lau cho cô bé. 
"Ngon không con". 
" Ngon lắm mẹ ơi!" An Nhiên vui vẻ lập tức trả lời nhanh. 
Lúc này, Ái My có một chút tò mò nhìn Lam Lam liền hỏi. 
"Cô Út ơi! An Nhiên cũng kêu Cô Út bằng mẹ luôn sao ạ!” 
Trên tay Lam Lam đang cầm ly nước,thoáng chốc run rẩy, nụ cười trên môi của cô chợt tắt vì câu hỏi của cháu gái. 
Cô hướng mắt nhìn về phía Tiểu Sơ. Cũng giống như cô, Tiểu Sơ cũng bắt đầu hoang mang. 
Ái My không biết ánh mắt của Cô Út đang nhìn cô bé với dáng vẻ hoảng sợ ra sao, hai tay cô bé để trên bàn kiên nhẫn chờ đợi câu trả lời từ Lam Lam 
Lam Lam suy nghẫm lại mọi thứ diễn ra từ những ngày qua. Cô cảm thấy càng ngày mọi chuyện càng vượt xa tầm kiểm soát. Thật sự cô rất lo sợ, không biết một ngày nào đó mọi chuyện bị phanh phui thì cô không biết phải đối mặt như thế nào với tất cả mọi người. Đặc biệt là người thân 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-voi-phu-thuy-hoi-hoa/2552827/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.