Chân cô quá đau, cô chỉ đành nhảy lò cò ra ngoài rồi chạy thật nhanh.
- Bắt con đàn bà đó lại cho tao!
Hắn ôm tay, chạy ra theo rồi quát lớn. Lập tức, bọn lính lại một lần nữa lao tới, cầm lấy tay cô rồi đạp cô ngã sõng soài xuống đất.
Hắn chạy theo sau, cầm lấy chiếc roi bằng bàn tay đang gỉ máu. Hét lên, giọng the thé như thanh âm vang lên từ địa ngục sâu thăm thảm:
- Giữ chặt con khốn đó vào!
Đoạn, hắn cúi xuống, nói giọng dịu dàng mà trong ánh mắt như muốn giết chết cô:
- Cô bé, em rượu thưởng không thích lại thích rượu phạt phải không? Đã vào được đây, đừng mơ có thể thoát ra ngoài!
Rồi cầm roi, vung thật mạnh xuống lưng cô. Cô đau đớn, nhưng vẫn gắng gượng không kêu một tiếng nào. Hắn cứ liên tục quật vào lưng cô, cho đến khi máu ở một đường vừa nãy bắt đầu chảy ra, lưng cô ngập tràn toàn màu đỏ của máu và mùi tanh đặc trưng.
Hắn thấy cô nhắm mắt chịu đựng như vậy thì lại càng phấn khích, vung roi lên lần nữa, lần này nhắm thẳng vào đầu cô.
Hạ Thi Văn nghĩ mình đến đây là xong rồi, sẽ không có ai tới cứu cô nữa nên nhắm mắt lại chấp nhận số phận.
Bộp!
Một bàn tay to lớn đón cả chiếc roi da vào. Người đó đứng ngay trước mắt cô, thân hình to lớn che cho cô gái nhỏ bé đang khụy ở phía sau.
- Mallor! Đủ rồi!
Vì ở đây chỉ có khoảng hơn mười tên lính, lúc nãy những tên đó đều đã tập trung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-tong-tai-thu-tinh-that-kho-chieu/744486/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.