Nhà hàng X.
Buổi kí kết hợp đồng kết thúc.
Trác Nghi cầm túi xách lên chuẩn bước ra ngoài. Vừa đi đến dãy hành lang đã bị ai đó nắm lấy cổ tay.
Trác Nghi xoay người lại nhíu mày, rút mạnh tay lại.
"Anh muốn giở trò gì đây?"
Không ai khác đó là Lục Lâm.
Anh ta nhìn bàn tay trống rỗng của mình liền cười lạnh.
"Với tôi thì em lạnh nhạt còn với tên ngốc Tiểu Xuyên thì em lại đối xử khác. Chẳng lẽ, em không thấy quá đáng sao?"
Trác Nghi cứ như nghe một câu chuyện cười.
"Chúng tôi đã lãnh chứng có thân mật cũng rất bình thường. Còn anh là gì?"
"Em rõ ràng là có ý đồ với nó. Nếu không đêm đó..."
Nói đến đây, anh ta liền khựng lại. Chẳng lẽ nói đêm đó là mình cố ý gài bẫy để được lên giường với cô sao.
Trác Nghi nhìn vẻ mặt của anh ta cũng đoán được phần nào. Rất may mắn là cô không kết hôn với một tên cặn bã như vậy.
"Sao không nói tiếp?"
"Anh rất thích em mà. Anh... Lục Xuyên nó không hợp với em."
Trác Nghi càng nghe càng thấy nhàm chán. Cười khuẩy cố ý châm chọc anh ta.
"Giường cũng lăn rồi hợp hay không cũng có liên quan gì đến anh. Nói đến đây tôi nên cám ơn anh mới phải."
"Ý em là gì?" Anh ta nheo mắt.
"Tuy Lục Xuyên ngốc thì có. Nhưng lúc lên giường thì không tệ."
Vừa dứt lời cô đạp giày cao gót rời đi.
Chỉ là chọc tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-em-trai-nho-la-chong-toi/2686800/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.