Đứng bên cạnh cửa sổ nhìn xuống, Doanh Doanh thấy An An đi theo Kỳ Thiếu Thương ra khỏi nhà của Mục Trì Khiêm. Bất giác, khóe môi xinh đẹp lại nở ra một nụ cười. Mục Trì Khiêm đi đến bên cạnh rồi vòng tay ôm lấy cô từ phía sau. Đặt cằm mình lên bờ vai gầy gầy ấy, anh hôn nhẹ vào má cô rồi nhỏ giọng hỏi.
“Đang nghĩ gì vậy?”
Doanh Doanh khẽ quay đầu sang nhìn anh rồi đáp.
“Em đang nghĩ… nếu như An An và Kỳ Thiếu Thương có thể…”
“Sẽ không thể đâu!”
Mục Trì Khiêm không mặn không nhạt mà trả lời cô. Doanh Doanh ngạc nhiên liền hỏi lại.
“Sao anh có thể chắc chắn như vậy?”
“Bởi vì Kỳ Thiếu Thương đã có người trong lòng rồi.”
Doanh Doanh im lặng không nói thêm gì nữa. Đôi mắt xinh đẹp nhìn về phía khoảng không mông lung vô tận. Nếu như Kỳ Thiếu Thương đã có người trong lòng, vậy thì An An chẳng phải là sẽ thất tình thêm lần nữa hay sao…
Mục Trì Khiêm đưa tay vén lại mái tóc cho cô, giọng nói dịu dàng thủ thỉ.
“Đừng suy nghĩ nhiều nữa, chuyện duyên phận trên đời khó nói lắm. Giống như anh và em vậy.”
“Trì Khiêm! Anh có biết không, An An đã thích Kỳ Thiếu Thương rất lâu rồi. Bây giờ Kỳ Thiếu Thương lại cứu nó, em sợ…”
“Không sao đâu, trời xanh ắt sẽ tự có an bài. Chúng ta không thể nhìn trước được tương lai, lại càng không thể xen vào chuyện duyên phận của người khác. Nếu như hai người họ có đủ duyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-diu-dang-hon-anh/2685165/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.