Thẩm An Nhiên mở mắt ra nhìn ánh đèn màu cam trên trần nhà, một vài suy nghĩ dần hiện lên trong bộ não mờ ảo của cô
Cô không thể cự tuyệt Lệ Đình Phong, thứ nhất là do thể lực của cô không thể chống lại anh, thứ hai là lo lắng khiến cho anh không khoái liền đòi lại công việc của mình.
Cẩn thận ngẫm lại, bây giờ cô giống như đang đi cửa sau để làm việc.
Thẩm An Nhiên đẩy lồng ngực rắn chắc mạnh mẽ của người đàn ông: "Em không muốn uống thuốc"
Lệ Đình Phong đè lên mái tóc dài của cô, bộ não say sưa trở nên tỉnh táo một chút: "Em cứ như vậy không muốn mang thai con của anh sao?"
Thẩm An Nhiên quay đầu đi, tránh né đôi môi nóng bỏng của anh: "Biết rõ còn cố hỏi" Sinh con cho đôi câu nam nữ bọn họ nuôi dưỡng, trừ khi trong đầu cô toàn phần mới đồng ý, cũng không biết Lệ Đình Phong lấy đâu ra tự tin mà hỏi cô như vậy.
Thân thể Thẩm An Nhiên còn chưa chăm sóc tốt, hiện tại căn bản không có khả năng để cho cô mang thai, chỉ là khi nghe thấy Thẩm An Nhiên không có chút đắn đo nào mà nói ra khiến trong lòng anh như muốn tan nát vậy.
Thiên đường và địa ngục vẻn vẹn chỉ cách nhau một đường mỏng manh, đại não của Thẩm An Nhiên trong nháy mắt trống rỗng, chỉ cảm thấy trước mắt là một màu trắng xóa.
Nước mắt rơi lã chã trên ga trải giường, một vòng nước nhỏ ngất đi, gân
xanh nổi lên trên chiếc cổ thon dài trắng nõn.
Đôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134698/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.