Chương trước
Chương sau
"An Phú anh xem em gái của anh đi, chẳng lẽ tôi nói một câu cũng không thể sao?"
"Thẩm An Nhiên quản tốt cái miệng của mày đi mày có tư cách gì mà dám quở trách người khác!" Thẩm An Phú đả kích nói một câu: "Những điều cô ấy nói vốn dĩ đều là lời nói thật, nếu như lúc trước không phải tại mày nói linh tinh trước khi ông nội mất thì công ty Mộc Nhiên đã là của tao rồi, như vậy hôm nay cũng sẽ không đi đến bờ vực phá sản như vậy!".
Thẩm An Nhiên coi như không nghe thấy lời nói của Thẩm An Phú, tiếp tục nhìn người phụ nữ kia châm chọc nói: "Xen vào việc của người khác như vậy, có phải có một cỗ xe chở phân đi ngang qua cửa ra vào thì cô cũng muốn cầm thìa đuổi theo nếm thử mặn nhạt ra sao hay không?"
Nụ cười trên khóe miệng vô cùng nhàn nhạt, nhưng hết lần này đến lần khác lại có một tia kiêu ngạo.
Cách đó không xa chính là buồng vệ sinh, người phụ nữ sau khi nghe được lời nói này của Thẩm An Nhiên thì sắc mặt đều rất không tốt, có chút buồn nôn muốn ói.
Thẩm An Phú vô cùng tức giận khi thấy thái độ đó của Thẩm An Nhiên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày bớt giả vờ giả vịt ở đây đi, tao là anh trai của mày mày phải có thái độ tôn trọng một chút!"
Ánh mắt của Thẩm An Nhiên chớp động, ngẩng đầu nhìn anh ta, nhẹ xùyxxmột cái chế nhạo nói: "Hóa ra anh còn biết anh là anh trai tôi."
"Tôi phải tự hỏi liệu có phải anh chơi phụ nữ đến ngốc nghếch rồi hay
không mà Thẩm An Phú anh luôn miệng nói là tôi đoạt vị trí của anh, trong lòng các người có khi nào tự hỏi các người có cái gì tốt hơn tôi không, lúc trước là ông nội đã cho anh cơ hội nhưng chính anh không biết quý trọng đem tiền bạc trong tay cầm lấy đi chơi bời phụ nữ đánh bạc rồi bị thua hết sạch, ông nội có lòng bồi dưỡng anh dạy anh kinh doanh nhưng anh có nghe lọt tai câu nào đâu?".
"Tôi phụ trách quản lý công ty Mộc Nhiên đã sáu năm, công ty Mộc Nhiên là dựa vào Thẩm An Nhiên tôi để kinh doanh địa sản, đồ trang sức, châu báu, vật liệu xây dựng.....có cái nào mà không phải do tôi chống đỡ? Còn có cái chức vụ tổng giám đốc công ty Mộc Nhiên này cũng không phải ông nội cho tôi mà là từng cổ đông bỏ phiếu tuyển ra, anh có lẽ vẫn còn. phương thức liên lạc của bọn họ, nếu không tin thì chính mình gọi điện thoại lần lượt hỏi xem, năm đó tôi được bao nhiêu phiếu còn anh thì có bao nhiêu phiếu!"
Mười bảy tuổi Thẩm An Nhiên đã trở thành người có quyền quyết định cao nhất của tập đoàn công ty Mộc Nhiên với toàn bộ số phiếu thông qua, mà Thẩm An Phú thì không có phiếu nào và được cho là bùn nhão không thể chống đỡ được bức tường.
Những năm này nếu như không phải có cô ở công ty Mộc Nhiên thì một phân tiền Thẩm An Phú cũng không lấy được.
Cô vất vả kiếm tiền để nuôi một con sói mắt trắng!
Khi không có việc gì làm thì ăn uống chơi gái bài bạc cá độ đặt cược cái gì cũng đệ nhất.
Nhưng điều đó đã trôi qua, Thẩm An Phú phớt lờ và hét lên: "Vậy thì sao? Cái đó chỉ có thể chứng minh ánh mắt của bọn họ đều bị mù, chọn mày còn không phải khiến cho nhà họ Thẩm bị phá sản rồi sao!"
"Vậy thì anh có cần tôi nhắc nhở cho anh biết nhà họ Thẩm đã phá sản như thế nào hay không?" Giọng nói của Thẩm An Nhiên lạnh đến phát run, mang theo một chút không vui nhàn nhạt nhưng trong đó cũng có sự uy nghiêm làm cho người ta vừa sợ vừa tức.
"Tao chỉ biến mất có bốn ngày, tại sao bố lại ký hợp đồng có vấn đề?"



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.