"An Phú anh xem em gái của anh đi, chẳng lẽ tôi nói một câu cũng không thể sao?"
"Thẩm An Nhiên quản tốt cái miệng của mày đi mày có tư cách gì mà dám quở trách người khác!" Thẩm An Phú đả kích nói một câu: "Những điều cô ấy nói vốn dĩ đều là lời nói thật, nếu như lúc trước không phải tại mày nói linh tinh trước khi ông nội mất thì công ty Mộc Nhiên đã là của tao rồi, như vậy hôm nay cũng sẽ không đi đến bờ vực phá sản như vậy!".
Thẩm An Nhiên coi như không nghe thấy lời nói của Thẩm An Phú, tiếp tục nhìn người phụ nữ kia châm chọc nói: "Xen vào việc của người khác như vậy, có phải có một cỗ xe chở phân đi ngang qua cửa ra vào thì cô cũng muốn cầm thìa đuổi theo nếm thử mặn nhạt ra sao hay không?"
Nụ cười trên khóe miệng vô cùng nhàn nhạt, nhưng hết lần này đến lần khác lại có một tia kiêu ngạo.
Cách đó không xa chính là buồng vệ sinh, người phụ nữ sau khi nghe được lời nói này của Thẩm An Nhiên thì sắc mặt đều rất không tốt, có chút buồn nôn muốn ói.
Thẩm An Phú vô cùng tức giận khi thấy thái độ đó của Thẩm An Nhiên, nghiến răng nghiến lợi nói: "Mày bớt giả vờ giả vịt ở đây đi, tao là anh trai của mày mày phải có thái độ tôn trọng một chút!"
Ánh mắt của Thẩm An Nhiên chớp động, ngẩng đầu nhìn anh ta, nhẹ xùyxxmột cái chế nhạo nói: "Hóa ra anh còn biết anh là anh trai tôi."
"Tôi phải tự hỏi liệu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-cua-tong-tai-cao-lanh/1134694/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.