Chương trước
Chương sau
Trong cái nhà hàng phương tây năm sao cao cấp này thì một bữa ăn tính ra cũng hơn ba mươi triệu, một bữa ăn giống như Lê Đình Phong mang cô đến ăn giá ít nhất cũng phải sáu trăm triệu.
Thời điểm công ty Mộc Nhiên vẫn còn thì Thẩm An Phú cũng không cần phải làm gì. Tất cả tiền tiêu sài đều là lấy từ cổ phần công ty hoặc là lấy từ trong tay cô.
Bây giờ công ty Mộc Nhiên đã không còn vậy mà anh ta còn có thể tới một nơi như thế này. Thấy vẻ mặt của anh ta cũng không tệ, sợ rằng mấy tháng nay sống cũng rất thoải mái đi.
Thẩm An Nhiên nhìn thấy anh trai thì theo bản năng muốn mở miệng gọi một tiếng Anh" nhưng cuối cùng cũng không nói ra, ở trong cổ họng tựa như có một khối đá nhọn mắc kẹt lại.
Thẩm An Phú ôm một người đàn bà đầy vẻ thân mật, vừa nhìn đã biết quan hệ của hai người bọn họ thật sự không tầm thường.
Tựa như Thẩm An Phú cảm nhận được tầm mắt của cô vì thế ngẩng đầu, sau khi thấy người đó là Thẩm An Nhiên thì trong mắt anh lộ ra một tia kinh ngạc rồi sau đó lại lộ ra hận ý không các nào nhịn được.
Thẩm An Phú nói với người đàn bà ở trong ngực một câu, người đàn bà theo ánh mắt của anh nhìn Thẩm An Nhiên bên trong còn mang theo vẻ khinh thường cùng miệt thị.
Thử suy nghĩ một chút cũng biết không phải lời tốt lành gì. Thẩm An Nhiên xoay người muốn đi nhưng đột nhiên Thẩm An Phú lại lên tiếng.
"Eo, đây không phải là người em gái kia của tôi hay sao? Tại sao lại ở chỗ này ha"
Sắc mặt của Thẩm An Nhiên có chút khó coi. Giờ phút này hai chân tựa như dính ở trên mặt đất không cách nào động đậy được, cô cố gắng lên tinh thần một lần nữa: "Anh có thể ở đây mà tôi lại không thể sao?"
Thẩm An Phú quan sát toàn thân Thẩm An Nhiên từ trên xuống dưới một lượt. Sự khác biệt quá mức như thế khiến cho anh cảm thấy cực kỳ không công bằng. Thẩm An Nhiên đã khiến cho nhà họ Thẩm không còn gì cả vậy mà hiện tại dựa vào cái gì mà lại có thể sống tốt như vậy?
Quan sát giá cả quần áo cô mặc trên người một chút, còn có những món đồ trang sức tuyệt đẹp trên cổ đều có thể thấy trên người cô không thấp hơn. bảy con số.
"Xem ra Lệ Đình Phong bao dưỡng cô rất tốt nha."
"Thẩm An Nhiên ban đầu tôi nên để cho bố giết cô đi. Cô chính là một con sói mắt trắng vậy mà lại có thể hợp tác với người bên ngoài nuốt hết toàn bộ cơ nghiệp của nhà họ Thẩm. Ban đầu ông nội chính là mắt bị mù mới có thể giao công ty cho cô!"
Ánh mắt của Thẩm An Nhiên trở nên sắc bén, khinh miệt cười một tiếng: "Không giao cho tôi chẳng lẽ lại giao cho anh sao?"
Thẩm An Phú không lên tiếng mà ngược lại người đàn bà đứng bên cạnh. lại lên tiếng: "Vốn dĩ chính là nên giao cho An Phú. Đàn ông trông coi xí nghiệp của dòng họ là lẽ bất di bất dịch rồi. Anh Phú mới là người thừa kế hợp pháp của công ty Mộc Nhiên. Nếu như công ty là do anh ta thừa kế thì tuyệt đối sẽ không biến thành như vậy."
Đúng vậy tuyệt đối sẽ không biến thành như vậy. Sợ là chưa tới hai năm đã để cho anh ta phá sạch tài sản một cách vô ích cũng nên.
Ban đầu không phải là ông cụ Thẩm chưa từng cho Thẩm An Phú cơ hội nhưng kết quả anh ta lại cầm mà đi ăn chơi trác táng, chơi đàn bà, đánh bạc, chỉ trong một ngày đã khiến công ty hoạt động không tốt vậy thì ai lại có thể yên tâm đem gia sản giao hết vào trong tay anh ta.
Khóe môi Thẩm An Nhiên khẽ cong lên, cô dùng một loại ánh mắt đầy khinh miệt mà nhìn người đàn bà kia: "Chuyện trong nhà họ Thẩm có chỗ cho cô chen vào nói sao?"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.