Lục Dương lúc này đã nằm yên bất động. Kim Ngọc chép miệng, thở dài
"Thôi được, tôi đành tự xử lý vậy.
Cô lảo đảo đứng lên, lấy điện thoại của mình rồi qua ngồi bên cạnh Lục Dương. Cô dùng điện thoại chụp lại cảnh hai người và bữa tiệc rượu. Nhìn anh nằm ngủ thật ngon trên bàn với gương mặt điển trai khiến cô bị thu hút. Cô ngồi nhìn anh một lúc lâu, tay muốn chạm vào gương mặt anh nhưng không dám. Nó ảo ảnh quá, xa vời quá, không phải dành cho cô. Đúng là những người đàn ông hoàn hảo đều có chủ và sẽ không dành cho cô.
Kim Ngọc cũng vòng tay lên bàn, nằm nhìn Lục Dương ngủ. Nhớ lại mấy lời của anh ban nãy khiến cô có chút vui vẻ, cô cũng tự bật lên câu hỏi trên môi:
"Hay là... chúng ta kết hôn nhỉ?"
***
Tiếng chuông điện thoại reo ầm ỹ khiến cho đôi nam nữ đang ôm lấy nhau ngủ thật ngon trên sàn nhà phải buông nhau ra. Lục Dương lần mò tìm điện thoại, bắt máy trong trạng thái ngái ngủ:
"A lô!"
Giọng bà Kiều vang lên:
"Giờ này còn chưa dậy nữa sao? Hai đứa phải lên chùa cầu duyên đấy, mau đi sớm không để trưa quá trời sẽ nắng lắm"
Kim Ngọc đang ngủ ngon mà bị đánh động nên mè nheo dụi đầu vào ngực Lục Dương phát ra mấy tiếng dễ thương. Giọng bà Kiều lập tức chuyển sang vui vẻ:
"Này! Vẫn đang ôm nhau ngủ sao? Kim Ngọc nó đồng ý rồi à?"
Giờ Lục Dương mới tỉnh ngủ một chút,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3617570/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.