Ngày hôm sau, Kim Ngọc vừa đến quán cà phê để nhận ca thì nhận được cuộc gọi của bà Kiều Uyên:
"Con vẫn đang ở nhà nhỉ? Mẹ có hẹn với bạn nhưng về sớm. Mẹ sẽ qua nhà của hai đứa một chút. Lát nữa xuống đón mẹ nhé!"
Kim Ngọc hốt hoảng nhưng vẫn cố gượng cười đáp:
"Dạ vâng ạ. Khoảng bao lâu nữa mẹ tới ạ?"
"Khoảng mười lăm phút, bây giờ mẹ mới rời khỏi quán cà phê."
"Dạ. Vậy mẹ đi từ từ cẩn thận nhé" Kim Ngọc tắt máy xong thì gọi ngay cho Lục Dương. Anh lúc này đang họp với nhân viên. Có điện thoại rung, anh định không nghe máy nhưng khi lật lên thấy hiện tên của Kim Ngọc thì lập tức nghe máy. Anh sốt ruột hỏi:
"Có chuyện gì thế?"
"Gay to rồi, mẹ nói mười lăm phút nữa sẽ đến nhà mình. Bây giờ tôi phải làm sao?"
Lục Dương đứng bật dậy khỏi ghế:
"Mẹ đến sao? Được rồi, đừng rối. Tôi sẽ xử lý ngay. Cô xin nghỉ việc đi rồi tôi sẽ ghé qua đón cô về."
"Vâng"
Lục Dương tắt máy, căng thẳng nói với nhân viên:
"Cuộc họp dời lại ngày mai. Bây giờ tôi có việc cần phải giải quyết. Những vấn đề cần xử lý gấp hãy làm việc với
Tùng Dương."
Tùng Dương là trợ lý của anh. Thấy anh bước vội ra khỏi văn phòng liền đuổi theo hỏi:
"Anh có chuyện gì mà gấp vậy ạ?"
"Báo tài xế đưa xe ra ngoài cho tôi gấp."
"Vâng anh."
Lục Dương nhanh chân bước vào thang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-hon-nhan-chop-nhoang/3623292/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.