Lâm Quốc Hùng vừa bước chân vào phòng khách, La Mẫn Trang gọi lại, nói. 
“Dì Uyển kiếm được vợ cho thằng Sinh rồi đó.” 
“Ai thế?” Lâm Quốc Hùng tròn mắt hỏi. 
“Mẹ cũng không biết. Nhưng hôm trước cô ta tới đây. Nếu thằng Sinh thật sự 
kết hôn thì con tính sao hả, Hùng?” 
“Mẹ không phải lo đâu. Miễn là con còn sống con không đời nào để thằng 
Sinh kết hôn.” Lâm Quốc Hùng nói như thể đã có dự tính trong đầu. 
Lâm Quốc Sinh gọi điện cho luật sư Trần, nói. “Không thể thay đổi di chúc 
của ông cháu à? Cháu thật lòng rất lo lắng. Kiếm vợ đâu phải dễ gì. Vâng. 
Cháu làm gì được, ngoài việc chấp nhận. Cảm ơn nhiều ạ.” Anh vừa xoay 
người lại thấy Lâm Ái Ái đứng tựa cửa từ bao giờ. “Nghe thấy hết rồi hả?” 
“Vâng. Nhưng em không có cố tình đâu. Tình cờ thôi. Mà này bác luật sư nói 
rằng không làm gì được phải không?” Lâm Ái Ái cười hề hề, bước hẳn vào 
trong phòng của anh trai. 
“Tất cả phải tuân theo lời căn dặn của ông.” 
“Nghĩa là anh phải tìm được vợ phải không? Em chỉ lỡ thở dài hơi quá thôi.” 
“Anh nghĩ… anh thua thằng Hùng chắc là lần này rồi. Trông nó rất chắc chắn 
sẽ giành được công ty.” Lâm Quốc Sinh lắc đầu thở dài. 
“Có gì khó đâu anh Sinh. Chỉ cần nhắm mắt bịt tai rồi vơ người phụ nữ nào 
kết hôn chẳng được.” 
“Đâu có đơn giản vậy đâu.” 
“Tại chị Viên phải không?” Rồi biết mình lỡ lời khi thấy gương mặt ủ dột của 
Lâm Quốc Sinh, cô áy náy. “Em xin lỗi. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh/1164282/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.