Anh lấy điện thoại gọi cho một người nào đó. Một lúc sau, có một thanh niên ăn mặc lịch sự, chỉnh tề đi đến chỗ họ.
"Trần tổng, phòng của ngài chúng tôi đã chuẩn bị xong rồi"
Vừa nói, thanh niên ấy vừa chìa hai tay ra ngay trước mặt anh, trên tay là cái thẻ phòng mà anh đã yêu cầu từ lúc nãy. Anh cầm lấy cái thẻ, nhìn nhìn rồi nói
"Được"
Thế là anh bế cô lên trên lầu, chỗ có chiếc thang máy. Cô vẫn còn một chút ngại ngùng nên đã thì thầm vào tai anh đôi lời
"Thả em xuống. Em tự đi được mà"
"Chân như vậy sao tự đi được"
"Tháo giày ra là được ngay thôi. Em muốn tự đi~. Nha?"
Mấy cái chuyện mà cô hỏi anh thì có bao giờ anh không đồng ý đâu chứ. Chẳng qua anh không muốn mình nhanh chóng đồng ý như vậy thôi. Anh nhìn vẻ mặt hồn nhiên của cô mà vô thức mỉm cười
Anh ngồi xuống chỗ cô, hai tay tháo đi từng chiếc giày cho cô. Sau khi tháo ra, cảm giác thật là thoải mái. Cô bắt đầu xách cái váy của mình lên và... chạy
"Đi từ từ thôi. Ngã đấy"
"Dạ"
Dạ cho có phép tắt thế thôi chứ cô vẫn chạy à. Thấy cô chạy nhanh như vậy, anh sợ cô bị ngã nên cũng vắt chân chạy theo.
Đến chỗ thang máy rồi cô mới dừng lại.
"Ở đây rộng rãi, chạy vui quá"
"Vậy chúng ta chuyển nhà nhé?"
"Hả? Sao lại chuyển? Không phải căn nhà hiện tại rất tốt sao?"
"Trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953125/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.