"Mẹ ơi, An Nhiên đồng ý rồi mẹ ạ. Con có được cô ấy rồi mẹ ạ"
Nói rồi anh quay sang phía cô, rút từ trong túi áo của mình ra một chiếc khăn tay. Anh đi hết những giọt nước mắt của cô rồi nói
"Mong là anh đã lau đi hết những muộn phiền của em rồi"
Cô chỉ đáp lại lời của anh bằng một nụ cười thật hạnh phúc. Anh cầm chặt tay của cô. Cúi đầu trước toàn dân thiên hạ
"Cảm ơn mọi người nhiều lắm. Nhờ có mọi người ở đây mà tôi mới có thêm nhiều động lực để thổ lộ với cô ấy. Tôi thật sự rất biết ơn mọi người"
Sau lời cảm ơn của anh chính là một tràn vỗ tay thật lớn đến từ phía mọi người ở đây.
Xong anh lại nắm tay cô đi ra xe rồi lại đưa cô đến buổi họp báo ấy. Cô ngồi trên xe vân vê chiếc nhẫn rồi nói
"Anh ơi. Hay là em lấy chiếc nhẫn này gắn lên cái sợi dây chuyền nhé? Chứ đeo thế này em sợ lắm"
"Sao lại sợ?"
"Em sợ mọi người lại bàn tán về em"
Cũng đúng, hiện tại cô cũng chỉ mới 17 tuổi thôi mà. Tay đeo nhẫn cầu hôn như vậy cũng không phải điều gì hay ho cả. Thấy cô nói cũng đúng nên anh gật đầu đồng cảm
"Vậy hôm nay em đeo được không? Ở đó có nhiều nam nhân háo sắc lắm. Lỡ họ có làm gì thì em cứ giơ lên và bảo, của Thiên Dương đấy. Họ sẽ chạy ngay thôi"
"Họ sợ anh đến vậy à?"
"Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-dinh-menh-2/2953126/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.