Gương mặt Lục Phiêu Diêu đỏ bừng, hai mắt mơ mơ màng màng, môi đỏ bị cô cắn sưng lên như quả anh đào vừa chín tới đầy mọng nước.
Làn da vốn trắng nõn nay đã ửng hồng nhẹ, hai chân cô còn ma sát lẫn nhau.
Trà Dụ vừa đi đến cạnh cô thì đã bị cô kéo sát lại gần. Anh chống tay xuống giường, hai mắt âm trầm nhìn cô:
- Lục Phiêu Diêu, em nhìn tôi.
Cô ngoan ngoãn nâng mắt nhìn anh, đôi mắt vốn trong sáng nay như sa vào hũ mật tình, anh biết cô bị người ta bỏ thuốc rồi:
- Em nói tôi là ai?
Lục Phiêu Diêu nhìn anh, khóe môi xả ra một nụ cười nghịch ngợm:
- Trà Dụ, anh là Trà Dụ.
Dưới hô hấp mãnh liệt của cô, cơ thể đang bình tĩnh của anh liền nổi hứng:
- Em muốn tôi sao?
Cô nghe vậy liền liên tục gật đầu:
- Muốn, muốn. Cơ thể...ngứa quá...
Trà Dụ vươn tay luồn ra sau lưng cô, đẩy nhẹ khóa áo:
- Không được hối hận đâu đấy. Đây là do em chủ động.
Mỡ đã dâng tới miệng, anh dại gì mà không há miệng ăn.
Dù biết khi cô tỉnh dậy sẽ tức giận nhưng biết sao được? Đây là do cô ép anh mà.
Nơi đũng quần anh sớm đã sưng to tới mức đau vì trướng, nhưng anh không thể đâm vào liền được.
Trà Dụ nhấc bổng cơ thể cô lên ngồi trên đùi anh, để đầu cô tựa lên vai anh.
Đôi gò bồng đảo nằm trong tay anh, chúng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-day-du-do-cua-luc-tra-tien-sinh/2963023/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.