Chương trước
Chương sau
Cậu nhóc hí hửng khoác vai bạn mình đi vào chào hỏi mọi người, Roy bất ngờ bị lôi vào cùng ăn sáng.

Nhà đài từ tối qua đã lên sóng tập quay đầu tiên, mọi người đa phần là fan của Mân, dù sao cậu nhóc ấy cũng là lưu lượng nổi tiếng, một phần là fan của Trịnh Thần và Tự Anh, phần nhỏ nhất là fan sắc đẹp của Lục Phiêu Diêu.

Tập đầu tiên lên sóng, thứ mọi người hú hét nhiều nhất là căn nhà cùng khu vườn rất đẹp, ngoài ra còn là nhan sắc của cả bốn người, Trịnh Thần và Tự Anh dù có tuổi nhưng bảo dưỡng không tồi, còn cô và Mân đương nhiên là khiến tập đầu tiên bùng nổ nhan sắc.

Phân cảnh nổi nhất là phân cảnh Mân cùng cô hái táo, thật sự trông rất có cảm giác couple tỷ tỷ × đệ đệ.

Couple này thành lập liền thu hút không ít người ship, vậy nên fan của cậu liền trở nên thù địch với Lục Phiêu Diêu.

〈 Mẹ ơi, couple con trông đẹp đôi quá 〉

〈 Sư phụ cùng đồ đệ đi thỉnh kinh l

thì tỷ tỷ và đệ đệ nhà này đi công khai được không 〉

〈 Eo ôi, cảnh Mân chùi đất trên trán Phiêu Diêu khiến tôi lên thuyền 〉

〈 Tôi cá hai người này phải có tình cảm với nhau 〉

〈 Mọi người bớt ship couple vô cớ được không? 〉

〈 Anh nhà tôi là đang lịch sự và tinh tế, chứ thích cô gái đó ở chỗ nào chớ? 〉

〈 Cô gái trẻ đó ngọt ngào quá đi, còn chia táo cho quay phim nữa 〉

〈 @lầutrên, cô ta giả đấy 〉

〈 Tôi không phải thật, otp tôi mới là thật 〉

〈 Cảm thấy giữa hai người này có chút mờ ám nha 〉

〈 Nhìn ánh mắt Lục Phiêu Diêu khi thấy anh nhà tôi trèo lên cây kìa, lo lắng cùng quan tâm đó!! 〉

〈 Tán thành với lầu trên, ánh mắt như vậy không phải thích thì tôi không tin vào tình yêu nữa 〉

Nếu Lục Phiêu Diêu biết được những bình luận này chắc chắn sẽ bất ngờ tới mức hộc máu, chỉ một ánh mắt thôi mà đã được phân tích ra như vậy.

Có lẽ cô không biết bản thân mình rất dễ bị đẩy thuyền bởi khí chất cô đứng cạnh ai cũng thấy rất xứng đôi.

Trà Dụ vừa mới uống một tách cà phê thì thấy bình luận đẩy thuyền giữa cô và Mân, bỗng chốc anh thấy ly cà phê này không đắng như bình thường.

Trở về với chương trình " Ngôi nhà của chúng ta ", từ khi Roy đến thì cậu nhóc đã có bạn chơi, cứ rảnh rỗi là cả hai lôi nhau đi đánh game.

Chơi thua, Mân liền hét lên:



- Cậu chơi gà quá đấy!!

Roy bình thường trông điềm đạm mà lúc chơi game cũng phải phát hỏa:

- Là tại cậu chơi gà đấy.

Cậu nhóc tức giận kí đầu bạn mình liền chạy lon ton về phía Lục Phiêu Diêu:

- Sư phụ, mau gánh đệ tử với.

Lục Phiêu Diêu tạo đội liền thêm cả hai cậu nhóc vào, chơi một hồi thì Mân hò hét:

- Thắng rồi.

Roy cũng khá bất ngờ, vươn ngón cái về phía cô:

- Chị có năng khiếu thật đấy.

Lục Phiêu Diêu bật cười, chấp tay lại thành quyền:

- Quá khen, quá khen.

Cả ba đang đùa giỡn thì Trịnh Thần đi tới:

- Mau chuẩn bị, chúng ta đi xuống thôn thăm quan.

Chốc lát sau, tất cả mọi người cùng nhau đi xuống thôn bằng xe đạp của đoàn phim.

Xe đạp chỉ có ba chiếc, Trịnh Thần chở Tự Anh, Mân liền giành lấy chiếc xe màu đen huyền:

- Tớ chở sư phụ đi thỉnh kinh.

Lục Phiêu Diêu gõ cái cốc lên đầu cậu:

- Nói chuyện bình thường coi.

Roy bất lực nhìn bạn mình ngáo đá:

- Chị đừng để ý, não cậu ấy bị vậy lâu rồi.

Cả ba liền bật cười lớn, Tự Anh thấy bọn nhóc còn chưa xuất phát liền lên tiếng:

- Đi thôi mấy nhóc.



Roy nghe vậy liền tức tốc leo lên xe, phóng nhanh về phía trước. Thấy vậy, Mân cũng không chịu thua, cậu nhóc hối thúc:

- Chị mau lên xe, chứ không chúng ta liền thua mất.

Lục Phiêu Diêu liền nhanh chóng leo lên xe nhưng cậu lại không phóng nhanh mà chạy rất từ tốn, cô thắc mắc hỏi:

- Sao thế, không đua sao?

Mân lắc đầu, tiếc nuối đáp:

- Không đua đâu. Đường này nhiều đá, chạy nhanh chị dễ bị xốc lắm.

Lục Phiêu Diêu chợt cảm thấy ấm lòng, nếu cô có em trai thì chắc sẽ đáng yêu giống cậu nhóc này:

- Cảm ơn.

Mân buồn cười đáp:

- Cảm ơn gì kia chứ, lát về chị cùng em chơi game là được rồi.

Chợt lúc này phía trước xuất hiện xe của Roy:

- Mân, cậu chạy chậm quá đấy.

Mân chạy có thể thua nhưng đấu võ miệng thì không thể:

- Tối nay phạt cậu không được ăn cơm.

Roy bất mãn lên tiếng:

- Tại sao chứ?

Cậu nhóc cười khúc khích liền đáp:

- Vì tối nay tớ là người nấu. Tớ nói cậu nhịn thì cậu không được ăn.

Roy cãi không lại liền mách lẻo:

- Trịnh Thần ca, thằng nhóc Mân nói tối nay nó không nấu cơm!

Tiếp theo nó là giọng đùa giỡn của ba nam nhân, cô và Tự Anh chỉ ngồi phía sau cười hưởng ứng.

Bầu trời lúc này trong xanh, còn có gió thổi nhẹ, rất mát. Gió còn mang theo hương hoa cải từ cánh đồng cải phía trên xuống con đường mà họ đi, cánh đồng cải xanh mướt cùng màu hoa vàng óng đầy đẹp mắt.

Đoàn phim ở phía sau chạy xe du lịch đang nỗ lực thu hình năm người bọn họ, nhất là điểm sáng Mân và Lục Phiêu Diêu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.