Hôm qua đau bụng đến tháng, khiến cô khó chịu. Sáng nay mở mắt tỉnh dậy, anh nằm bên cạnh, tay vẫn còn đặt trên bụng của cô.
Cô nhẹ nhàng gỡ tay của anh ra, đi khỏi giường đi đánh răng.
Làm xong trở ra, thấy anh đang dựa lưng vào thành tường nhìn cô. Tay vỗ vỗ cái gối bên cạnh, ý muốn nói bảo cô lên nằm tiếp.
Cô cũng chẳng từ chối, leo lên giường nằm cạnh anh. Thấy cô lên, anh kéo cô vào lòng mình rồi hôn lên chóp mũi của cô.
" Anh sao không ngủ thêm ?"
" Không có em nên không ngủ được."
Anh dụi vào vai cô, tuy không phải là lần đầu nghe anh nói mấy câu kiểu như thế này nhưng vẫn là cảm thấy không quen.
" Em đỡ đau bụng chưa ?"
" Đỡ hơn nhiều rồi."
Anh ôm chặt cô trong lòng như là sợ cô chạy mất vậy, cô cũng nghe theo ý anh mà ngủ thêm chút nữa. Dù sao hôm qua cũng đi gặp anh trai rồi, hôm nay thì dành thời gian nghỉ ngơi cho bản thân.
****
Nằm thêm được một lúc, cô cảm thấy khá là mỏi người nên dậy trước còn anh thì vẫn đang ngủ. Bình thường hiếm khi thấy anh ngủ ngon như vậy nên cô cũng không nỡ đánh thức.
Cô xuống lầu ăn sáng, rồi đi dạo ngoài vườn hoa. Ở đây trồng khá là nhiều loại nhưng chủ yếu vẫn là hoa hồng.
Cô đang chăm chú thưởng thức cảnh đẹp thì có một vòng tay ôm cô từ sau.
" Em dậy sao không gọi anh ?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ca-doi-cua-tieu-tong/2682142/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.