Hôm nay là ngày anh và cô trở về Yên Thành, hôm qua cô có đi mua chút quà tặng cho mọi người trong căn nhà.
5 giờ sáng, hai người lên máy bay tư nhân của Tiêu Dạ Tĩnh. Sau 12 tiếng ngồi ê đít thì cũng về đến nơi.
Khi trở về nhà cũng đã chiều muộn, cô vào nhà liền lao đi tắm. Rồi xuống bếp chuẩn bị bữa tối, anh tắm sau cô. Bước xuống lầu liền ngửi thấy mùi thơm của đồ ăn lan tỏa khắp nhà.
Anh chậm rãi đi đến bên cô rồi ôm cô từ phía sau.
" Anh buông em ra đi."
" Em có thích tự mình nấu ăn như này không ?" Dạ Tĩnh hỏi cô.
" Thích chứ, khi trước em luôn nhìn thấy khung cảnh mẹ chuẩn bị bữa ăn sáng cho ba, rồi thắt cà vạt cho ông. Ba em khi đó sẽ đáp lại bằng một nụ hôn mới đi làm. Em vẫn luôn ngưỡng mộ và mong rằng bản thân mai sau cũng sẽ tìm được người cùng em làm những việc này." Tử Tranh nói với Tiêu Dạ Tĩnh.
" Vậy anh cho người làm về hết nhà chính, khi nào cần sẽ gọi họ đến, em thấy sao ?"
" Ừm...nhưng như vậy..." Cô nói giữa chừng rồi dừng lại.
" Nếu em không thích thì không làm." Anh nhẹ nhàng nói với cô.
" Nếu cho mọi người đi hết thì em ở nhà một mình chán lắm..."
" Không thì em cùng anh đi làm."
" Chuyện này..." Cô suy nghĩ một lúc " Được thôi." Cô vừa cười vừa nói.
" Vậy anh đi gọi cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ca-doi-cua-tieu-tong/2682140/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.