Trên phòng khách.
Cô để lại anh một mình ứng phó với Đường Thiên và Cẩn Bách, bầu không khí cứ có cảm giác khó xử kiểu gì đó. Lúc này ba cô lên tiếng phá vỡ sự yên lặng.
" Hừm...hôm qua hai đứa sang đây lúc mấy giờ ?"
" Dạ, hôm qua lúc sang đây cũng muộn nên không qua thăm mọi người." Anh từ tốn trả lời.
" Bọn ta cũng không quá quan trọng lễ nghi đâu, chủ yếu là sức khỏe của hai đứa."
" Không muốn sang có thể nói thẳng." Cẩn Bách mang theo giọng điệu hơi mỉa mai nói.
" Cốc..."
Tiếng gõ trán vang lên.
" Mày không gây chuyện chắc chết hay sao vậy." Đường Thiên bảo.
" Ba, bây giờ người cũng đi theo người ngoài luôn sao ?" Giọng của Cẩn Bách hơi ấm ức nói.
" Dạ Tĩnh nó đã là chồng của Tử Tranh rồi, làm gì mà còn phân biệt người nhà hay người ngoài."
Cẩn Bách cảm thấy đuối lý nên cũng không cãi nữa, quay sang nhìn anh với ánh mắt viên đạn. Anh còn chẳng thèm liếc, cứ nhàn nhã uống trà.
****
Ăn cơm xong, anh và cô ở lại chơi đến tối muộn mới về. Trước khi đi Cẩn Bách vẫn không quên nói với cô một câu.
" Tử Tranh, nhớ lấy lời anh nói. Khi nào muốn cứ bảo với anh."
Cô mỉm cười nhìn Cẩn Bách.
" Câu trả lời của em vẫn như cũ, anh không cần khuyên nữa."
" Anh đây là muốn..."
" Con mau ngậm mồm lại đi." Mẹ cô nhéo Cẩn Bách một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-ca-doi-cua-tieu-tong/2682144/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.