Doãn Văn Trụ cũng không chọc cô nữa, đem cô chọc thành xù lông thì sẽ không hay.
Vì vậy đúng lúc rời đi, đi lấy về tư liệu mình mang tới.
Lúc anh làm việc rất nghiêm túc.
Thật ra thì Phương Thê cũng không còn tức giận, đến nỗi cô cảm thấy được mình có chút thích đấu võ mồm như vậy.
Dường như khoảng cách của hai người lại chợt gần hơn rất nhiều.
Không hề giống người xa lạ nữa.
Nghiêng đầu nhìn anh một cái, không tự chủ hơi ngẩn người.
Người này, cho dù một bên mặt đều thấy đẹp.
Không trách được có thể trêu hoa ghẹo nguyệt như thế.
Mấy ngày nay ở bệnh viện, cũng không biết có bao nhiêu nữ y tá tới bên này lén nhìn.
Sau anh tức giận, người ta mới không dám tới nữa.
"Thê Thê, em nhìn anh như vậy, anh sẽ không thể tập trung làm việc."
Doãn Văn Trụ nghiêng đầu, trêu ghẹo nói.
Phương Thê lúc này mới biết tầm mắt của mình vẫn chưa rời đi, nên hơi xấu hổ, gương mặt cũng nóng lên, đầu vội vàng quay đi chỗ khác.
Nhưng bộ dạng này của cô thật sự hấp dẫn đến Doãn Văn Trụ.
Anh ở trên ghế đứng dậy, một bước đã đến bên giường.
Đầu hơi cúi, môi liền đặt trên môi cô.
Anh phát hiện mình thích cảm giác hôn cô.
"Khụ khụ ——"
Cửa truyền đến tiếng ho khan.
Lúc này Doãn Văn Trụ mới rời Phương Thê, quay đầu nhìn lại, hôm nay tới trừ Thím Vương còn có cha anh.
Như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956487/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.