Nữ chính trong truyện là Phương Thê, bố suốt ngày ăn chơi cờ bạc, mới vừa rồi lại thua lỗ mất một trăm vạn. Còn nói, đây là một lần cuối cùng, coi như cầu xin cô, cứu cứu ba cô. Cô muốn cự tuyệt, nhưng nghe thanh âm cầu khẩn của mẹ, lời cự tuyệt như thế nào cũng nói không ra. Mặc kệ như thế nào, bọn họ đều là cha mẹ của cô, nuôi cô lớn thành người. Cô đã nói sẽ thử, cho nên mới nghĩ tới tìm Tần Tiêu Nhiên vay tiền. Nếu như có thể, cô không muốn dính đến loại quan hệ tiền bạc với anh, sợ anh coi thường cô. Nhưng trừ anh ra, cô không biết còn có thể tìm ai. Cô thích anh, bắt đầu từ đại học, nhưng cô lại không phải loại người mà anh thích. Sau khi tốt nghiệp, tới thành phố này, vào công ty anh, cô muốn gần gũi anh hơn. Nhưng đến bây giờ khoảng cách giữa bọn họ chưa từng rút ngắn quá...
Cô đi ra ngoài dạo phố cho bớt hết u sầu phiền toái, rồi dừng lại trước cửa một quán bar. Vào đó liền uống hết một ly rượu loại cực mạnh, đầu óc liền chao đảo. Cô đứng dậy, không muốn thấy người khác nhìn vẻ say rượu của mình. Cô ra ngoài bắt xe, chặn đường xe của Doãn Văn Trụ, cô mơ hồ nói muốn mượn anh một trăm vạn, cuộc giao dịch tiền bạc giữa anh và cô bắt đầu.