"Ông nội, con và ông."
Phương Thê đứng ở bên người Phương ông cụ nói.
Phương ông cụ phất tay, "Ông nội con còn chưa già đến vậy, con đi chơi với tiểu mị đi."
"Dạ, Ông nội Phương, con sẽ dẫn Thê Thê chơi vui vẻ."
Tư Mị ở một bên nhếch miệng, cười đến rực rỡ.
Phương Thê quay đầu lại liếc anh một cái, hơi nhức đầu.
Kể từ lúc cô đồng ý với cách của anh, lại thuận theo tự nhiên khiến người nhà của hai người hiểu lầm sau, anh lại luôn chạy đến Phương gia.
Cô không muốn đi ra ngoài, nhưng ông nội lại rất vui vẻ cô tình luôn đuổi cô đi.
Cô nói với Tư Mị không nên như vậy, anh không nghe lại còn nói, anh muốn theo đuổi em, nếu như không tích cực một chút, cuộc gặp mặt lần sau em sẽ quên anh mất.
Hơn nữa anh không tích cực, cha anh và ông nội Phương sẽ hoài nghi.
Được rồi, cô không lời phản bác, nhưng có chút hối hận khi đồng ý lời đề nghị kia.
"Ừ, chơi vui vẻ, đợi lát nữa trở về đây ăn cơm."
Phương ông cụ cười nói.
Phương ông cụ rất ưa thích Tư Mị, có lẽ người như Tư Mị luôn nở nụ cười rực rỡ trên môi sẽ có nhiều người thích đi.
Mặc dù đối với cha mình luôn ba hoa, nhưng Tư Mị đối với trưởng bối rất tôn trọng.
"Dạ, con và Thê Thê mua thức ăn mà ông nội thích về."
Tư Mị cười đến càng thêm rực rỡ, đến cuối cùng ngay cả họ cũng tiết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956305/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.