Phương Thê vẫn không hiểu.
Mặc dù ở chung quanh chỗ này đều là thủy tinh như đặt mình vào biển cả, cảm giác cũng không sai, nhưng không thể nói đặc biệt.
Mà lúc này đây, đèn trong phòng đột nhiên lại tắt đi.
Chỉ còn lại ánh sáng thăm thẳm từ biển cả tỏa ra bốn phía.
Mà một khắc sau, một đạo ánh sáng hiện lên, lấy nước biển vì màn, phía trên có rất nhiều sao, đều phát sáng, thật sự rất đẹp.
Đây là một bộ thiết bị chiếu ra sao sáng.
"Đáy biển ánh sao sáng."
Tư Mị đi tới bên người Phương Thê, cười nói: "Em xem những ngôi sao đều quy tụ trong vũ trụ này, chúng ta nhỏ bé cỡ nào, cho nên phần phiền não kia của em càng nhỏ, không bằng cứ như vậy quên thôi."
Nói xong, Tư Mị có chút xấu hổ.
Anh thật sự chưa từng nói qua những lời an ủi người khác.
Ánh sáng xanh của nước biển, lại tản ra ánh sáng trắng của những ngôi sao, hai loại ánh sáng đan chung một chỗ, lại thật sự giống như bầu trờikia.
Phương Thê ngẩng đầu, đưa tay, xuyên thấu qua khe hở nhìn một mảnh cảnh đẹp kia.
Tư Mị lời nói truyền đến, khiến cô cảm động hơn.
Thật ra thì cô là người có lúc rất lạnh nhạt, bây giờ tâm tình không tốt, đối với Tư Mị càng không nhiệt tình.
Nhưng cô chợt hiểu.
Thì ra là những ngày này, không phải chính anh muốn chơi, mà chỉ muốn khiến cô vui vẻ hơn.
Nghiêng đầu, nhìn cái người bên cạnh, Phương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956303/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.