Mới vừa rồi đứng lâu như vậy, đáy lòng khẩn trương như vậy, chân cũng có chút cứng ngắc.
Cũng có lẽ trong tiềm thức của cô không muốn tránh, muốn nhìn Doãn Văn Trụ rốt cuộc sẽ có phản ứng gì.
Nhưng mặc kệ ra sao, bởi vì một ít đẩy, Phương Thê té ngã.
Doãn Văn Trụ không có đưa tay kéo cô lại, cũng không có bất kỳ phản ứng gì.
Trầm mặc như thế tựa hồ đã tuyên cáo tất cả.
Nhưng Phương Thê lại như cũ muốn nghe đến đáp án kia.
Cho dù có tàn nhẫn cũng không sao.
Nếu như đáp án kia sẽ làm cô thất vọng, như vậy sẽ thấy tàn nhẫn một chút, tàn nhẫn đến để cho cô có đầy đủ lý do đi quên anh.
"Người tới, đưa người này mang ra ngoài."
Cuối cùng không cách nào nói ra những lời trái lương tâm, chỉ có thể gọi người tới dẫn Cô đi.
Ít nhất như vậy cô sẽ không bị thương nữa.
Thế nhưng chính lời nói này, ở trong tai Phương Thê lại là một chuyện khác.
Cô đứng lên, thẳng tắp nhìn Doãn Văn Trụ, "Trả lời em."
"Cái người đàn bà này——"
Hạ Sơ lại muốn đưa tay đẩy Phương Thê, thế nhưng lần này đây Phương Thê không cho cô ta được như ý, đưa tay nắm lấy tay của cô ta.
Người đàn bà này quá phiền.
Hơn nữa cô cũng không phải là người mặc cho người khác khi dễ.
"Trụ."
Rõ ràng trước một khắc còn khí thế hung hăng, sau một khắc cô ta lại lập tức trở nên điềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956286/chuong-229.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.