Lúc Tư Mị lái xe đến trước nhà Phương Thê, Phương Thê đã dẫn tiểu Lạc Lạc và Tiểu Dạ đi ra khỏi cửa.
Anh mở cửa xe ra, đi tới, nhanh chóng ôm lấy tiểu Lạc Lạc mặc váy hồng, cười nói: "Tiểu Lạc Lạc, có nhớ chú không?"
Tiểu Lạc Lạc nghiêng đầu nhìn anh một lát, "Chú là ai?"
"Tiểu Lạc Lạc, chú đau lòng quá, tiểu Lạc Lạc không nhận ra chú."
Tư Mị đáng thương nói với bé.
"Anh hai, chú đau lòng? Làm sao bây giờ?"
Tiểu Lạc Lạc đột nhiên quay đầu nhìn Tiểu Dạ ở một bên, trên khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ hơi khó xử.
Phương Thê và Tư Mị lập tức hiểu rõ ra, hóa ra là Tiểu Dạ dạy tiểu Lạc Lạc nói như vậy.
Nhưng mà tiểu Lạc Lạc không biết phối hợp a.
"Tiểu Dạ, thằng nhóc này tới đây."
Tư Mị nhìn về phía Tiểu Dạ nói.
Tiểu Dạ đôi tay nhét trong túi quần, vẻ mặt lạnh lùng, nào có vẻ mặt đáng yêu khi trước mặt Phương Thê và tiểu Lạc Lạc.
"Tiểu Dạ, con còn như vậy, chú sẽ không mang theo con đi ăn cơm."
Tư Mị cảm giác mình đối với cái tiểu quỷ này không có cách.
Ban đầu hỏi bé tại sao không thích anh.
Bé nói, bé không thích nhìn một người đàn ông già giả bộ đáng yêu giả bộ đáng thương.
Anh hoàn toàn bị đả kích.
Bé còn nói, đàn ông là phải bảo vệ phụ nữ, cho nên anh không đủ chững chạc, không thích hợp với mẹ bé.
Anh bị bé nói xong có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956227/chuong-259.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.