Tương kiến không tương thức. (gặp lại không quen biết)
Cô cũng không muốn cùng cô ta nói thêm gì.
Mà tiểu Lạc Lạc và Tiểu Dạ cũng không ngờ khéo léo vậy.
"Chồng bạn làm gì?"
Chỉ là Cô ta vẫn còn có chút không cam lòng.
"Mở công ty nhỏ mà thôi."
Tư Mị trong khi nói chuyện, đồng thời đưa danh thiếp ra, cho cô ta.
Đàm Tiểu Yến nhận lấy danh thiếp, sắc mặt không khỏi đổi một cái, rồi sau đó lúng túng nói: "Tư Thị ở thành phố A làm sao tính là công ty nhỏ, Tư tiên sinh thật biết nói đùa."
"Mẹ, con đói bụng."
Tiểu Dạ lôi kéo tay Phương Thê, đúng lúc mở miệng.
Người đàn bà kia thật đáng ghét.
"Thật ngại, xin cho một phòng riêng."
Tư Mị cũng tiếp lời nói.
Đàm Tiểu Yến vội vàng gọi nhân viên phục vụ lại, làm cho cô nhân viên dẫn tới chỗ ngồi.
Lúc rời đi, Tiểu Dạ người thật ngọt với cô, sau đó vẫy tay nói: "Bác, tạm biệt."
Tiểu Lạc Lạc cũng học anh trai, cũng tay tay nói: "Bác, Lạc Lạc cũng tạm biệt thím."
Đàm Tiểu Yến bị làm cho tức giận, nhưng lại vô pháp phát tác.
Chỉ có thể gật đầu cười.
Chờ vào chỗ ngồi, Tư Mị mới đưa một ngón tay cái cho Tiểu Dạ, "Làm tốt lắm, Tiểu Dạ."
Người đàn bà này thật đúng là đáng ghét.
Lạc Lạc kéo kéo ống tay áo Tư Mị "Lạc Lạc đâu?"
Tư Mị sờ sờ đầu tiểu Lạc Lạc, cười nói: "Lạc Lạc cũng làm giỏi làm."
"Mấy người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956225/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.