Doãn Văn Thận hơi sững sờ, mới hiểu được chuyện mình nghĩ và chuyện anh nói ra hoàn toàn là hai chuyện khác nhau.
Mặc dù chuyện này cũng rất quan trọng, chỉ là lời nói dối này sớm muộn cũng phải vạch trần.
Có lẽ biết cũng tốt.
Anh không nên trầm mê trong quá khứ nữa, làm cho anh lần nữa đối đãi Bạch Hinh cũng tốt.
Bạch Hinh ngây ngẩn cả người.
Anh biết rồi sao?
Anh biểu hiện ra dị thường cũng bởi vì anh biết rồi sao?
Cô bây giờ mới nhớ tới, anh tựa hồ không có kêu cô là Thê Thê nữa.
Nhưng làm sao anh biết?
Bạch Hinh đột nhiên lại nhớ tới một màn ở trên bậc thang, anh nắm tay Shine kêu Thê Thê.
Cô ngay lập tức cho rằng anh nhận lầm người, nhưng bây giờ xem ra có lẽ căn bản là cô hiểu lầm mà thôi.
Nhưng Shine thật sự là Phương Thê sao?
Nếu là, cô ấy lại vì sao không thừa nhận?
Đối với Doãn Văn Trụ yêu Phương Thê, cô là nhìn ở trong mắt, cho nên đáy lòng cô không khỏi oán Phương Thê.
"Trụ, ban đầu cha cũng không có cách nào mới làm như thế, con đừng trách cha."
Doãn Văn Thận vẫn giải thích, ông không muốn vì vậy mà cùng Doãn Văn Trụ xa cách.
"Hơn nữa có chuyện cha cũng muốn để cho con biết, Phương Thê thật ra thì ba năm trước đây đã chết, cho nên cha mới tìm người khác thay thế con bé, cha thấy Bạch Hinh cũng là cô gái tốt, con cũng nên buông xuống đi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-dong-77-ngay-ong-xa-ba-dao-dung-sang-ben/1956215/chuong-266.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.