Thiệu Vinh nhanh chóng nhận ra Du Chu bỗng dưng bận rộn hẳn lên, chiều tối thì bận hát hò với lũ oắt con tụi Trình Lâm, cuối tuần thì phải học thi lấy bằng. Lúc nhắc tới điều này Thiệu Vinh hơi ngạc nhiên, ấy vậy mà Du Chu vẫn chưa có bằng cơ đấy, thảo nào lúc tặng xe cậu cứ nằng nặc từ chối.
Phát hiện được thủ đoạn chia tay mới của Du Chu, Thiệu Vinh cũng không sốt ruột, hắn thường xuyên tập kích trực tiếp ở trường học hoặc trường dạy lái. Thiệu Vinh chẳng hề che giấu mối quan hệ giữa mình và Du Chu, dần dần tất cả đồng nghiệp ở trường học lẫn các bạn học ở trường dạy lái đều biết cậu rất “thân thiết” với Thiệu Vinh.
Thậm chí cả hiệu trưởng cũng ngấm ngầm quan tâm Du Chu: Tiểu Du à, quan hệ giữa cậu và giám đốc Thiệu tốt thật đấy.
Du Chu không biết nên trả lời kiểu gì mới ổn. Thiệu Vinh chưa từng có ý định tiếp quản sự nghiệp từ bố mẹ mình, hắn đã tự lập từ rất sớm, hễ nhắc đến hắn thì càng ngày càng ít có kẻ gọi hắn là “Con trai Thiệu Chính Phi” mà thay vào đó toàn gọi là “Giám đốc Thiệu”. Hắn nổi tiếng nhất trong số những nhà doanh nghiệp trẻ hàng đầu thành phố.
Thi thoảng Du Chu cứ cảm giác Thiệu Vinh trong miệng người ngoài chẳng phải là Thiệu Vinh cậu quen biết. Song xét từ một khía cạnh nào đó, Thiệu Vinh lại giống hệt với “Giám đốc Thiệu” kẻ khác hay nhắc tới, chẳng hạn như hành vi tuyên bố chủ quyền công khai ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hop-cuu-tat-phan/3096172/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.