5.
Vốn dĩ hai người ly biệt ngắn ngày như tân hôn, định ôn tình một phen.
Nhưng Thẩm Kiều chỉ uống một chút rượu đã ngủ say như c.h.ế.t.
Ta bưng nước nóng vào, vừa vặn chạm mặt Thái tử.
Lúc này, tuy ta chỉ mặc trang phục người hầu, nhưng so với Thái t.ử phi trang điểm đậm, lại càng tôn lên vẻ đẹp thanh khiết như phù dung trong nước.
Cộng thêm thân hình thon thả của ta, hơi thở của Thái t.ử lập tức trở nên nặng nề.
Thấy vậy, ta khẽ mỉm cười, mở lời một cách không kiêu căng, không tự ti:
“Điện hạ, rượu đào này là do nô tỳ tự tay ủ, nếu cứ để lãng phí như vậy, chẳng phải đáng tiếc sao?”
Nghe xong, ngài cúi người về phía trước, ánh mắt nhìn ta mang vài phần hứng thú.
Sau đó, ngài phất tay, cho người hầu lui xuống, nói đầy ẩn ý:
“Đã là do giai nhân tự tay ủ, thì sao có thể lãng phí được?”
“Đi cùng cô đến thư phòng.”
Trong thư phòng, gió lạnh thổi vào qua cửa sổ, một làn gió nhẹ nhàng thổi bay vạt áo choàng màu đen huyền của ngài.
Hôm nay ngài được triệu vào thâm cung, trên người thoang thoảng mùi long diên hương.
Trong thư phòng không một bóng người, ta rót rượu cho ngài.
Thấy ngài ở gần mình như vậy, ta lập tức luống cuống tay chân, rượu đào đổ ra ngay lập tức.
Vài giọt thậm chí còn rơi trên áo choàng ngoài của ngài.
Đôi mắt hoa đào xinh đẹp của Tạ Huyền Lễ đ.á.n.h giá ta từ trên xuống dưới, ánh mắt sâu thẳm lấp lánh:
“Ngươi đã muốn rót rượu cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tu-phuc-sinh/4897579/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.