4.
Nhìn nàng vuốt ve chiếc áo ngủ với vẻ mặt vui mừng khôn xiết, ta khẽ ghé tai nàng nói nhỏ:
“Thái t.ử phi, một người bà con xa của nô tỳ có mở một thanh lâu, từ nhỏ nô tỳ đã thấy bà ấy dạy dỗ chuyện phòng the nam nữ.”
“Nếu cần, nô tỳ có thể mời một tiểu nương t.ử đến cho ngài, để giúp ngài và Thái t.ử như cầm sắt hòa điệu, khiến Thái t.ử càng không thể rời xa ngài được.”
Nghe lời ta nói, mặt nàng lập tức đỏ bừng, lí nhí:
“Người thời cổ các ngươi sao mà trực tiếp thế? Sao không giống như ta tưởng tượng chút nào?”
Thấy ta vẻ mặt khó hiểu, nàng xua tay, thì thầm với ta:
“Không có gì, cảm thấy thật thú vị! Để bổn cung nghĩ kỹ đã, xem rốt cuộc các ngươi giấu t.h.u.ố.c gì trong hồ lô.”
“Nhìn mặt chiếc áo ngủ này, hôm nay ta tha cho ngươi. Áo ngủ ta lấy đi!”
Nhìn bóng dáng nàng rời đi, ta, người vừa nãy còn cúi đầu thuận phục, lập tức dẹp bỏ nụ cười, thay vào đó là vẻ mặt lạnh lùng.
Thẩm Kiều, ngươi nhất định sẽ phải quay lại.
Vài ngày sau, gặp lại Thái t.ử phi, sắc mặt nàng quả nhiên tốt hơn vài phần.
Thấy nàng đến, ta vội vàng đặt việc đang làm xuống, hành lễ vấn an nàng.
Vừa thấy ta, nàng đã kéo tay ta, giữa lông mày và khóe mắt lộ ra một chút ửng hồng:
“Chiếc áo ngủ này... thật sự tốt!”
“Ban đầu, bà già Hoàng hậu kia còn muốn nhét thêm hai trắc phi vào Đông Cung, ngươi không biết đâu, Thái t.ử đúng là một trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-tu-phuc-sinh/4897578/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.