Huyết Vũ Bán Nguyệt nhất quyết xông vào trong, Vô Thương cản cũng không cản được. Khi hắn chạy đến gần cửa điện Thương Uyên, Cách Tang Lan Độ từ bên trong đi ra, dang rộng tay ngăn cản. Huyết Vũ Bán Nguyệt gấp rút đến độ không kiềm chế được cảm xúc mà hét lớn: “Nàng tránh ra! Đến nàng cũng muốn cản ta?” 
Cách Tang Lan Độ nhíu mày, nàng ta lạnh lùng đáp: “Ta không cản người. Ta hỏi người ba câu, trả lời xong người muốn vào hay không thì tuỳ người.” 
Huyết Vũ Bán Nguyệt nhíu mày khó chịu nhưng sau cùng vẫn đồng ý. Cách Tang Lan Độ lúc này mới thả lỏng được một chút. 
“Nếu Cố Đông Ly chết, người sẽ làm gì?” 
Huyết Vũ Bán Nguyệt cứng người, tay chân run lên bần bật. Hắn chưa từng nghĩ qua, cũng không dám nghĩ. Điều này quá đỗi khốc liệt quá đỗi tàn nhẫn, hắn nghĩ cũng không dám nghĩ. Nếu hôm nay Cố Đông Ly thật sự không thể sống tiếp, hắn sẽ tìm cho bằng được kẻ ra tay hại nàng, báo thù cho nàng. 
“Ta sẽ bồi táng hết những kẻ đã hại chết nàng ấy.” 
Cách Tang Lan Độ thở dài, là câu trả lời nàng ta đã đoán được từ trước. 
“Người muốn Cố Đông Ly sống hay muốn cô ấy vĩnh viễn ở bên cạnh người?” 
Đến câu hỏi này dường như đã làm khó Huyết Vũ Bán Nguyệt. Hắn nhíu mày hỏi lại: “Có gì khác biệt sao?” 
Đối với hắn, không cần biết nàng sống hay chết đều phải ở bên hắn. Nếu nàng sống thì hắn sẽ yêu thương chăm sóc nàng cả đời. 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lau-duong-chu/2719162/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.