Huyết Vũ Bán Nguyệt tìm tới chỗ của Cách Tang Lan Độ, lúc này trong lòng hắn đã có câu trả lời. Cách Tan Lan Độ nhìn thấy hắn tìm đến, bản thân nàng ta cũng hiểu hắn đã lựa chọn cái gì. 
Đời này đau đớn nhất không phải là khoảng cách xa xôi giữa hai người mà chính là lựa chọn buông tay tình yêu của bản thân. 
Huyết Vũ Bán Nguyệt hỏi Cách Tang Lan Độ: “Nàng có cách cứu nàng ấy đúng không? Nếu không nàng đã không hỏi ta lựa chọn thế nào.” 
Cách Tang Lan Độ cười khổ: “Ta có thể cứu nàng ấy, nhưng nàng ấy vĩnh viễn mất đi kí ức sẽ chỉ giống như một đứa trẻ ngây dại. Nàng ấy cần người chăm sóc yêu thương chứ không phải chốn cung sâu hoa lệ này, người phải từ bỏ nàng ấy, trả nàng ấy về cuộc sống nhân gian.” 
Nếu Cố Đông Ly mất đi ký ức, ngây dại như một đứa trẻ vậy nàng còn khao khát bầu trời kia nhiều hơn. Nếu nàng ngây dại, nàng không thể tự bảo vệ mình, tình yêu của hắn đối với nàng chỉ là sự giam cầm đau khổ. Huống hồ nàng vì ở bên cạnh hắn mới lâm vào hiểm cảnh. Lần này hắn có thể cứu sống được nàng nhưng lần sau thì sao, hắn có thể cứu nàng mãi mãi được không? 
Trả nàng về với nhân gian, trả nàng về với bầu trời rộng lớn, chấp nhận buông tay nàng, để nàng rời đi. Đây có lẽ là điều cuối cùng hắn có thể làm vì nàng. 
“Được, ta đồng ý.” 
Cách Tang Lan Độ nói rằng thuốc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-lau-duong-chu/2719161/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.