Du Hữu Lượng nói:
- Các hạ sát hại chưởng môn các phái Võ Đương, Điểm Thương, Côn Luân, Thiên Sơn rồi sẽ có người đến tìm các hạ để thanh toán. Bản lãnh các hạ dù cao thâm đến đâu chưa chắc đã chống nổi với nhiều phái vây đánh.
Hồng Bào Giáo Chủ lờ đi như không nghe tiếng, ngửa mặt nhìn trần đá. Hồi lâu, bỗng miệng lảm nhảm nói:
- Không phải ta. Không phải ta.
Mục quang hắn chăm chú nhìn Du Hữu Lượng hỏi:
- Tiểu tử! Phải chăng ngươi là người họ Du?
Du Hữu Lượng kinh hãi đáp:
- Cái đó các hạ bất tất hỏi làm chi.
Hồng Bào Giáo Chủ nổi giận:
- Ta hỏi ngươi lần nữa, nếu ngươi không trả lời tử tế là ta giết ngươi.
Du Hữu Lượng đáp:
- Tại hạ đang muốn thình giáo một nhân vật mà giang hồ coi như quỉ thần là Hồng Bào Giáo Chủ.
Hồng Bào Giáo Chủ Du Nhất Kỳ lớn tiếng hỏi:
- Lão phu không nhẫn nại được đâu. Phải chăng ngươi là con Du Thanh Kỳ và Lục Hàn Quyên?
Du Hữu Lượng rất khéo ứng phó với cục diện khẩn trương này. Nét mặt vẫn thản nhiên không ra chiều khiếp nhược, chàng dương mắt lên nhìn Hồng Bào Giáo Chủ thì thấy hắn nói câu sau cùng vẻ mặt dường như rất xúc động.
Chàng tự hỏi:
- Không hiểu lão ma đầu này có thâm cừu đại hận gì với song thân ta mà dường như đến nay hắn vẫn chưa hết phẫn nộ?
Chàng đáp:
- Tại hạ họ Chu, nếu giáo chủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bao-quai-nhan/2484269/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.