Ngụy Quốc Công bị lôi tới trước mặt các thủ lĩnh quân diệt phỉ, chân bị thương, người bị trói, miệng bị buộc giẻ vào.
- Có chuyện gì mà phải nhét giẻ vào mồm hắn thế!
- Thằng chó này từ lúc bị bắt không ngớt miệng chửi bới chúng ta, anh em nghe mà muốn đạp chết nó tại chỗ, nên để đưa nó tới đây an toàn, bọn em phải làm thế!- Mai Xuân Nghiêm gằn giọng
Ngụy Quốc Công lúc này cũng gầm gừ điều gì đó trong cổ họng, không cần nghe cũng đoán là vài lời chửi mắng. Trần Hựu Nhân đứng lên, sút một phát thật lực vào người Công khiến cậu ta hộc lên một tiếng rồi khuỵu xuống một chút. Nhân còn toan đập nữa thì Lý Tuấn kêu ngừng. Ngụy Quốc công là một trong 10 đầu lĩnh của bọn phỉ, nếu khai thác được gì thì lợi rất nhiều cho cuộc chiến.
- Nghe đây, ta không muốn phải đập ngươi ra bã, cho nên đừng có chửi bới gì đấy!- Lý Tuấn cho người mang gậy vào để sẵn, cho Công thấy trước hậu quả nếu như không chịu ngoan ngoãn. Nhưng Ngụy Quốc Công cứng đầu hơn hắn tưởng, lúc đầu cậu ta gật đầu ra hiệu hiểu rõ, nhưng khăn che miệng vừa bị bỏ ra, thì một tràng chửi rủa vang lên, càng đánh hắn càng chửi hăng, Kiệt phải can nếu không Công có thể bị đập chết tươi.
- Tên này xem ra cũng cứng họng, Kiệt, trổ tài một chút đi xem nào!- Lý Tuấn biết Kiệt có tài tra tấn người ta, hồi xưa bọn cướp biển vào tay cậu ta một hồi là khai tuốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575756/chuong-219.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.