Quân đội những ngày hôm sau vẫn tiếp tục quá trình: hành quân, đi vào các làng bản mà phỉ kiểm soát, đưa hết dân ra ngoài, tìm một chỗ thuận tiện cắm trại rồi dựng công sự. Liền một tuần, họ chỉ có làm những việc ấy thôi. Tới ngày hôm nay, họ chỉ còn cách đại bản doanh bọn phỉ một ngọn núi.
Nghe khá là vô lý khi chỉ ngày đầu tiên đã quét phân nửa địa bàn của lũ phỉ, nhưng để truy quét tiếp lại mất tận 6 ngày. Nhưng không có gì khó hiểu khi nhìn vào địa hình thực tế. Những nơi ngày đầu tiên truy quét cơ bản khá bằng phẳng, ít có địa hình hiểm trở để kẻ địch mai phục, chưa kể lúc đó địch còn đang bị bất ngờ. Còn sau đó, họ tiến vào vùng đất núi non hiểm trở hơn, rừng rậm um tùm, địch cũng cử quân ra quấy rối liên tục.
Mỗi khi đi, họ phải có quân tiền trạm đi trước, dò xét đường đi, sau đó binh sĩ sẽ mở đường để đi lại cho thuận tiện: phạt cây bụi, phá cây lớn, dọn đất đá chắn đường, làm phẳng đường,... Tiếp đó là đi vào những khu dân cư để bắt dân đi. Người dân ở đây quan hệ tốt với bọn phỉ, cũng căm thù quan lại, nên nhiều kẻ chống đối, phải có biện pháp cứng rắn, thậm chí cưỡng chế bằng vũ lực và cử quân đi canh chừng quãng đường vận người, phòng trường hợp đám dân này phối hợp với bọn phỉ làm loạn, đánh phá các thương đoàn hỗ trợ,...
- Chỉ còn đợt này thôi nhỉ?- Hoàng Văn Đình nhìn đoàn người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575750/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.