Nói rõ một chút, quân phỉ không phải ở trên ngọn đồi bị vây bốn hướng, mà là chúng ở một khu đồi núi rậm rạp, căn cứ địa nằm trong thung lũng nhỏ giữa các ngọn núi, chỉ có một hướng tương đối dễ đi, các hướng còn lại khó hơn. Đánh ở 4 hướng là vì không thể đem 2000 quân lao ào vào một chỗ. Chia làm 4 trại lính và đánh 4 hướng thực tế đều nhắm theo hướng dễ đi lại nhất, có thể hình dung như 4 điểm nằm trên cạnh huyền đường tam giác và cùng đi về đỉnh góc vuông thôi.
Sáng sớm hôm sau, quân tiễu phỉ bắt đầu tiến vào khu vực bọn phỉ kiểm soát. Lúc đầu vẫn là một toán nhỏ đi, số còn lại ở canh trại, sẵn sàng lên tiếp ứng khi cánh kia có người bị thương. Nhưng khi cuộc giao tranh bắt đầu diễn ra, tất cả binh lính trong trại đồng loạt đi lên, người nào cũng mang những cái túi lớn, trong có võng, lương khô, chỉ một vài người đi cuối cuối là mang theo ít nồi niêu, dùng để nấu nước.
4 trại lính rầm rập đi như thế, bọn phỉ thấy rõ, liền báo động. Trần Thanh Toàn cho rằng đối phương muốn lặp lại trò đã làm với đám Dương, Công, bất ngờ tấn công. Có điều lúc này trời sáng, chúng có trinh sát, nên thấy rõ rồi.
- Ta lấy bất biến ứng vạn biến, tử thủ, hệ thống phòng ngự của ta rất chắc chắn, nhất định trụ được. Có câu nhất cổ tác khí, chúng dùng lối đánh bất ngờ mà không thể một hơi phá quân ta, nhất định nản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/hong-bang-lap-quoc-ky-rewrite/2575758/chuong-220.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.